Thánh tử Triệu Huyền cung Vạn Diệu, trận này đã trở thành đối tượng đàm luận của rất nhiều người, ngay cả Thiên Khí Nguyệt Ảnh anh ta sử dụng, Đường Tuấn cũng nhiều lần nghe được.
Hơn nữa kết hợp với manh mối những lời người đàn ông kia vừa nãy đã nói, Đường Tuấn đoán ra thân phận của anh ta không khó.
Triệu Huyền lạnh lùng nói: “Anh quả nhiên là người điện Sâm La, vậy mà giấu được chú Nghiệp.”
Đường Tuấn ném Viên Nguyệt Loan Đao trên ngón tay cho Triệu Huyền nói: “Nếu như tôi thật sự là người điện Sâm La, anh đã sớm chết rồi. Anh có ân oán gì với điện Sâm La, tôi chẳng thèm quan tâm, nhưng nếu anh ra tay lần nữa, vết thương thật sự sẽ nứt ra đó.”
Triệu Huyền tiếp nhận loan đao, cúi đầu nhìn về phía ngực mình.
Khói đen vốn dĩ đã bị áp chế, lúc này lại bốc lên từ vết thương, trông có vẻ do mới nãy đã ra tay gây ra.
Trong lòng Triệu Huyền khiếp sợ, anh ta lần nữa nhìn về phía Đường Tuấn nói: “Anh thật sự không phải người của điện Sâm La?”
Đường Tuấn bĩu môi, chẳng muốn giải thích.
Triệu Huyền thấy thế, gãi đầu một cái, ngượng ngùng nở nụ cười: “Ngại quá.”
Đường Tuấn khẽ gật đầu, tên này tuy rằng tính khí nóng nảy, nhưng cũng không phải người không nói đạo lý.
Sau khi anh viết phương thuốc và những việc cần chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347621/chuong-2861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.