Ánh mắt của Tần Hàn Minh loé lên, nhìn phương hướng Đường Tuấn vừa rời đi rồi nói: "Báo cáo cái gì, vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra cả."
"Ông Tần, ông."
Có người còn nghi ngờ mình nghe nhầm.
Tần Hàn Minh ngẩng đầu nhìn trời cao, thấp giọng nói: "Bầu trời của Thần Quốc cũng nên đổi rồi. Tâm trạng của Hải Đông Tử không tốt thì diệt sạch cả thôn Thạch, Nếu như lần sau có đệ tử nào của Tam gia có tâm trạng không tốt, nói không chừng sẽ lại có đại tộc nào đó bị diệt sạch cũng nên. Cuộc sống luôn phải hốt hoảng lo sợ này cũng đã đủ rồi."
m thanh vừa dứt, khí tức trên người của Tần Hàn Minh đột nhiên bùng lên, trong nháy mắt đạt tới Trung Kỳ của Động Hư Cảnh.
Những người khác đồng thời biến sắc, kinh hô: "Ông Tần, lần này ông sẽ vì bản thân mà gặp tai bay vạ gió."
Các thế gia trong Thần Quốc đều biết chỉ cần có người ngoài Tam gia đột phá Trung Kỳ của Động Hư Cảnh, lập tức sẽ có người của Tam gia tới bắt áp giải đi Thánh Nhai đến chết mới thôi.
Sắc mặt của Tần Hàn Minh ngưng lại một lúc rồi cười lạnh nói: "Tu Hành Giả đột phá cảnh giới cả trời cũng không sợ, thì sợ gì tai bay vạ gió chứ!"
m thanh của ông ta dừng lại rồi nói: "Nếu như tôi đoán không sai thì người vừa rồi chính là Đường Tuấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347592/chuong-2832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.