Thật là thất vọng."
"Anh hai, anh!"
Sắc mặt Hàn Hạo tái nhợt, anh ta không ngờ Hàn Võ lại nói ra lời này.
"Đủ rồi."
Hàn Dịch khịt mũi, nhìn Hàn Hạo nói: "Hàn Hạo,con muốn làm mất hết thể diện của nhà họ Hàn sao?"
Hàn Hạo vội vàng nói: "Ba, những gì con nói đều là sự thật. Con cũng đã ước định với bác sĩ Đường ngày ba xuất quan, anh ấy sẽ đến xem bệnh cho ba."
Hàn Dịch lắc đầu, lạnh lùng nói: "Con không cần phải nói nữa."
Ôn Chính Sơ cũng cười nói: “Cậu hai nói chuyện cũng rất thú vị, nếu thật sự có một bác sĩ Đường như vậy, tôi cũng rất muốn gặp.
Các bác sĩ cùng nhau học, vốn là lấy thừa bù thiếu, học tập người ưu tú ở địa phương khác mới có thể cải thiện.”
Hàn Võ nói: "Phẩm đức của bác sĩ Ôn thực sự đáng để các bác sĩ khác học hỏi."
Anh ta nhìn Hàn Hạo nói: "Em trai, em nói phải không?"
Thấy bầu không khí càng ngày càng trầm trọng, Hàn Thiên Dương vội vàng nói: "Gia chủ, những gì Hàn Hạo nói đều là sự thật."
Hàn Dịch nói: “Thiên Dương, cậu đừng nói chuyện thay nó nữa.
Nếu cậu cứ bảo vệ nó như thế này, tương lai nó sẽ không biết sợ hãi."
Ông ta gõ ngón tay lên bàn, liếc nhìn giữa Hàn Hạo và Hàn Võ, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347391/chuong-2631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.