Đường Tuấn gật đầu, nói: “Đúng là có một không gian, hơn nữa tôi cũng cảm nhận được khí tức của hoa Thánh Linh.”
“Tốt quá rồi.”
“Bác sĩ Dược, mau đưa chúng tôi vào thôi.”
Vẻ mặt cả đám người vô cùng hưng phấn.
Đường Tuấn nhìn mọi người, nói: ‘Không gian rất không ổn định, tôi chỉ có thể mang ba người đi vào.”
Đường Tuấn vừa mới dứt lời, mọi người lập tức im lặng. Một vài người nhìn ánh với ánh mắt hoài nghi và cảnh giác. Rõ ràng, bọn họ nghi ngờ tính thật giả về những lời mà Đường Tuấn nói.
Đường Tuấn cũng phát hiện ra sự khác thường của bọn họ, nhưng cũng không giải thích nhiều, ở trước mặt loại bảo vật quý hiếm của đất trời như hoa Thánh Linh, mọi sự tín nhiệm hầu như không còn ý nghĩa gì nữa. Anh chỉ nói: “Chắc chắn Khương Thuần phải đi vào. Giờ chỉ còn hai người nữa.”
Thái Hạo trầm giọng nói: “Anh Dược, tôi muốn vào.”
Trảm Thiên Long nói: “Anh Dược, tôi cũng muốn đi vào.”
Ly Thanh Trần nói: “Anh Dược, tôi…”
Tuy nhiên chưa nói xong, nhưng nhìn ánh mắt chờ mong thì đã hiểu anh ta muốn nói gì. Ngoài ba người bọn họ, ánh mắt của đám người Thanh Phong cũng giống như vậy, chỉ là e ngại anh cả Thái Hạo của bọn họ, cho nên không dám lên tiếng.
“Bác sĩ Dược, lời anh nói là thật sao? Ai có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347336/chuong-2576.html