Dưới sự quan sát chăm chú của mọi người, Đường Tuấn trầm mặc, tựa hồ như thật sẹ bị doạ đến choáng váng.
“Này.”
Đàn anh Kỳ nhíu mày. Nhát kiếm vừa rồi đến một nửa thực lực của mình cũng chưa dùng, tên này sẽ không vì vậy mà bị doạ sợ đi.
Nhưng anh ta mới vừa nghĩ như vậy, bỗng nhiên phát hiện ánh mắt Đường Tuấn thay đổi, ánh mắt trở nên sắt bén, như thể vừa thoát ra khỏi vỏ bọc.
Ngay sau đó, ánh mắt Đường Tuấn thật sự đã biến thành hơi thở sắc bén. Cổ hơi thở này chợt loé qua, các học trò của Tà Phái và Huyễn Tâm Phái chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh.
Xôn xao.
Ngoại trừ đàn anh Kỳ, toàn bộ các học trò của Tà Phái và Huyễn Tâm Phái đều ngơ ngẩn, giống như bị đông cứng.
Đàn anh Kỳ chỉ nhìn thoáng qua, lập tức hồn phi phách tán, cơ hồ muốn chạy trốn khỏi đây.
Các học trò Tà Phái cùng Huyễn Tâm Phía đều không phải bị đông cứng, mà là linh hồn vỡ vụn.
Hai chân đàn anh Kỳ run rẩy, nhát kiếm vừa rồi của anh ta tuy rằng lợi hại, nhưng nếu so sánh với chiêu thức của Đường Tuấn thì kém không biết bao nhiêu lần.
“Anh ta không phải hợp thể cảnh sao? Sao có thể sẽ có lực lượng linh hồn đáng sợ như vậy.”
“Các trưởng lão không phải nói thực lực của anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347275/chuong-2515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.