“Thật sự là không nghĩ tới lại có thể có được một tấm bản đồ như vậy.”
Đường Tuấn cuốn bản đồ lại.
Mà lúc này, hội đấu giá cũng sắp kết thúc, kiện thiên khí bán thành phẩm kia là một thanh cung lớn cổ xưa, cao chừng nam tử trưởng thành. Cung cổ cuối cùng lấy giá năm trăm triệu linh thạch cực phẩm bán ra.
Đương nhiên, tất cả đều không liên quan gì đến Đường Tuấn.
Buổi đấu giá vừa kết thúc thì Đường Tuấn rời khỏi phòng đấu giá.
Trong phòng riêng, Diệp Dư Sinh cầm trong tay tư liệu phòng đấu giá đưa cho, nhìn trưởng lão Khúc, cười lạnh nói: “Hội đấu giá Liễu Sơn các người coi như thức thời.”
Trưởng lão Khúc nói: “Người nọ với Diệp công tử là tự tìm đường chết, hội đấu giá chúng tôi tất nhiên sẽ không vì cậu ta mà đối nghịch với công tử.”
“Công tử, cậu ta sắp ra khỏi thành rồi.”
Lúc này, thị vệ phía sau nhắc nhở Diệp Dư Sinh.
Diệp Dư Sinh lộ ra một nụ cười tàn khốc, nói với trưởng lão Khúc: “Yên tâm đi. Tôi sẽ đưa thi thể của anh ta cho ông, hahaha.”
Nói xong, anh ta mang theo đông đảo thị vệ rời khỏi ghế lô.
Trưởng lão Khúc thấp giọng nói: “Thật sự là một tên điên.”
Đường Tuấn bay rất chậm, tinh thần lực lan ra, mọi thứ xung quanh đều xuất hiện trong đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347210/chuong-2450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.