Chương trước
Chương sau
Trưởng lão Khúc gật gật đầu, xem như là đáp ứng.



“Được.” Nói xong chữ này, cả người các chủ Diệp tan biến.



Trưởng lão Khúc lau trán, không thể không cười khổ. Mười khối đá linh hồn, làm sao dễ tìm như vậy.



Đúng lúc này, ngọc bài truyền tin của trưởng lão Khúc sáng lên.





“Chuyện gì vậy?”



“Trưởng lão Khúc, có người muốn bán đá linh hồn?”







Trưởng lão Khúc đột nhiên đứng lên, trong lòng vui vẻ, nói: “Lượng bao nhiêu?”



m thanh của nữ tu truyền đến: “Rất nhỏ chỉ có ba khối, tôi ra giá một ngàn vạn linh thạch cực phẩm. Đoán chừng là cậu ta ngại ít, nói muốn tự mình cùng trưởng lão nói chuyện.”



Trưởng lão Khúc nghe xong, sắc mặt vui mừng nhất thời thu lại, biểu tình hơi trầm xuống, nói: “Giao dịch một ngàn vạn cực phẩm linh thạch cũng phải quấy rầy tôi.”



Bên kia nữ tu nghe nói như vậy thì trái tim co rụt lại, ánh mắt nhìn về phía Đường Tuấn không khỏi mang theo một tia tức giận.



Tất cả đều đổ lỗi cho tên này.



Trưởng lão Khúc trầm giọng nói: “Cũng được. Vì cậu ta muốn gặp tôi, hãy gặp nhau đi.”



Nếu như là ngày thường, loại sinh ý nhỏ này ông ấy lười tự mình xử lý. Nhưng bởi vì đáp ứng các chủ Diệp, cho nên bất kỳ một giao dịch nào về đá linh hồn ông ấy cũng không muốn mất đi.



Rất nhanh, cửa phòng riêng của Đường Tuấn bị đẩy ra, trưởng lão Khúc chắp hai tay sau lưng đi vào. Ông ấy nhìn lướt qua Đường Tuấn một cái, sau khi phát hiện anh chỉ có tu vi cảnh giới Hóa Thần Cảnh, lông mày của ông ấy khẽ nhíu lại. Sau đó ông ấy mới nhìn về phía nữ tu trong tay cầm ba khối đá linh hồn.



Ông ấy cầm lấy đá linh hồn, cẩn thận cảm ứng được lượng lực Hồn Nguyên trong đá linh hồn, lúc này mới nói: “Một ngàn vạn linh thạch cực phẩm, tôi cũng ra giá này.”



Nữ tu nhíu mày, giống như đang nói với Đường Tuấn: “Nhìn đi, tìm trưởng lão cũng vô dụng.”



Đường Tuấn nhìn nữ tu kia một cái.



Trưởng lão Khúc lộ ra một tia không vui, nhưng vẫn nói với nữ tu: “Cô đi ra ngoài trước.”



“Vâng, trưởng lão Khúc.” Nữ tu nhìn thoáng qua Đường Tuấn, lúc này mới rời khỏi ghế lô.







Trưởng lão Khúc trên mặt đã có chút giận dữ, trầm giọng nói: “Hiện tại có thể nói đi.”







Đường Tuấn vung tay lên, trên mặt bàn trong phòng nhất thời có thêm một đống đá linh hồn nhỏ.







Mỗi một khối đá linh hồn đều tản ra khí tức lực Hồn Nguyên, một đống nhỏ khí tức lực Hồn Nguyên phát ra làm cho trưởng lão Khúc cảm giác được linh hồn rung động. Mặc dù trưởng lão Khúc là Tu Hành giả cảnh giới Hợp Thể, nhưng tu vi linh hồn chỉ có Lục Phẩm Hạ Giai, nhu cầu đối với đá linh hồn cũng cấp bách.







“Cái này, cái này.” Tinh thần lực của trưởng lão Khúc đảo qua, rất nhanh lấy ra số lượng.







Cộng thêm ba khối đá linh hồn ban đầu, tổng cộng có ba mươi khối đá linh hồn. Nếu đổi thành đá linh hồn giao dịch thông dụng, cũng có ba khối.







Hội đấu giá Liễu Sơn gần mười năm qua cũng mới thu mua ba khối đá linh hồn mà thôi.







Đường Tuấn lẳng lặng nhìn trưởng lão Khúc, nói: “Hiện tại giao dịch này đủ lớn chưa?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.