Nguyên Bằng cười ha hả, nói: “Tôi còn tưởng cậu ta có bản lĩnh đến đâu kia, bây giờ xem ra tôi đánh giá cao cậu ta rồi. Vậy mà tốn mất ba ngày trong tầng thứ nhất của tháp luyện hồn, đúng là làm người ta buồn cười chết mất.”
Nguyên Vĩnh Phát phía dưới cũng cười khinh miệt. Lúc trước anh ta thông qua tầng thứ nhất tháp luyện hồn cũng chỉ mất thời gian một ngày rưỡi.
Trong hoàng cung thần triều Chu Tước.
Thần Đế Ly Hoàng đang trao đổi với mấy đại thần, ông ta đột nhiên nhíu mày.
“Bệ hạ?” Có đại thần chú ý đến vẻ mặt của ông ta, vội vàng hỏi.
Ly Hoàng xua tay, nói trong lòng: “Tôi vốn cho rằng cậu là tài năng có thể bồi dưỡng, bây giờ xem ra là tôi nhìn nhầm rồi.”
Có điều ông ta không hề để trong lòng, ngày dài tháng rộng, đôi lúc ông ta cũng sẽ nhìn nhầm, Đường Tuấn chẳng qua chỉ là phong cảnh bên đường ông ta đi qua mà thôi.
Mà trong tháp luyện hồn, Đường Tuấn mở bừng mắt, thở phào một hơi, nói: “Cuối cùng cũng xem như lĩnh ngộ được cách thức tôi luyện linh hồn của tầng thứ nhất rồi. Vậy mà dùng tới ba ngày, đúng là hơi lâu.”
Đường Tuấn đi tới lối vào cầu thang hình vòng lên tầng thứ hai, lập tức cảm nhận được một cỗ lực cản. Anh khẽ nhíu mày, nói lầm bầm: “Cỗ lực cản này yếu thật.”
Anh vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347170/chuong-2410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.