Nguyên Lệ chế nhạo nói: “Nhà họ Nguyên của chúng tôi không gan dạ như chị. Chị là thánh nữ, đại diện cho Độc Cô Cung chúng ta, vậy mà lại cấu kết làm bậy với một người đàn ông xa lạ, cái này mới gọi là gan lớn.”
Sắc mặt Mộ Thanh tái nhợt, thân thể xinh đẹp khẽ run lên.
Cô ấy đột nhiên mỉm cười nói với Đường Tuấn: “Anh Dược, đi thôi. Tôi sẽ sắp xếp chỗ khác cho anh ở.”
Nguyên Lệ khó hiểu hỏi: “Chị Mộ Thanh, trong Độc Cô Cung đâu còn phòng trống.”
Mộ Thanh nói: “Ai nói không có. Trong cung điện của tôi có rất nhiều phòng, và chúng đều trống, sao không thể để anh Dược vào ở?”
Nói xong, Mộ Thanh mang theo Đường Tuấn, xoay người rời đi.
Nguyên Lệ sững người tại chỗ, đầu óc quay cuồng. Một lúc sau, cô ta tức giận mắng mỏ: “Đồ lăng loàn, nếu như tên đó thật sự vào ở trong chỗ chị ta, vậy sau này cho dù anh Vĩnh Phát kết hôn với chị ta, chẳng phải là đi lại đôi giày đã rách của người khác à. Chuyện này nhất định không bao giờ xảy ra.”
Cô ta muốn làm cho Mộ Thanh mất mặt, không ngờ Mộ Thanh sẽ dùng cách như vậy, ngược lại làm cho cô ta có chút lúng ta lúng túng.
Mộ Thanh là thánh nữ của Độc Cô Cung, đương nhiên cô ấy có một nơi ở riêng. Chỉ là cô ấy có tính cách lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347143/chuong-2383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.