Chương trước
Chương sau
Mộ Thanh khẽ gật đầu nói: "Mở trận pháp ra, tôi muốn đi lên.”



“Chị Mộ Thanh, chị có thể đi lên, nhưng người này phải ở lại đây. Anh ta là người ngoài, không được phép đi lên.” Một người đàn ông gầy gò trong đám người bảo vệ trận pháp, chỉ vào Đường Tuấn, trầm giọng nói.



Mộ Thanh sắc mặt hơi thay đổi, nói: “Nguyên Nhật, anh ấy là khách quý mà tôi mời đến để tham gia khảo hạch tuyển chọn trưởng lão sảnh trong, có tư cách đi lên.”





Nguyên Nhật lắc đầu cười nói: "Thật xin lỗi, tôi không nhận được thông báo này.”



Vẻ mặt Mộ Thanh trầm xuống.







Về phần ngoại lệ cho phép Đường Tuấn tham gia kiểm tra đánh giá tuyển chọn trưởng lão sảnh trong, chỉ có cung chủ và một ít trưởng lão sảnh trong mới biết, những người này làm sao có thể biết được. Nhưng Mộ Thanh là thánh nữ, cho nên cô ấy vẫn có tư cách đưa người tới Độc Cô Cung, Nguyên Nhật trước mặt là cố ý đối đầu với cô ấy.



Nguyên Nhật lúc này mới nhìn Đường Tuấn, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường, nói: “Chị Mộ Thanh, không biết anh ta có tham gia kiểm tra đánh giá tuyển chọn trưởng lão sảnh trong hay không thì tôi không biết, nhưng người này muốn tham gia tuyển chọn trưởng lão sảnh trong, tu vi ít nhất cũng phải đạt tới Cảnh Giới Hợp Thể. Cảnh Giới Hợp Thể có thể bay, cần gì phải đi qua trận pháp mới lên điện được. Trận pháp này mỗi lần khởi động cũng cần tốn không ít linh thạch, chị Mộ Thanh thân là Thánh nữ của Độc Cô Cung, tương lai còn sẽ cai quản Độc Cô Cung, ý thức tiết kiệm này mà cũng không có sao?”



“Cậu…”



Mộ Thanh vốn không thích nói chuyện, cũng chưa từng có mâu thuẫn như thế này, nhất thời không biết nên nói cái gì.



Sắc mặt Mộ Thanh u ám. Nguyên Nhật biết rõ Đường Tuấn chỉ có tu vi Cảnh Giới Hóa Thần, để Đường Tuấn bay lên, cái này hoàn toàn chính là kiếm chuyện và giễu cợt.



“Chẳng lẽ chị muốn ra tay với tôi à?”



Nhìn thấy vẻ mặt của Mộ Thanh, Nguyên Nhật cười nhẹ, nhún vai nói: "Đương nhiên, tôi không phải là đối thủ của chị. Nhưng nếu chị muốn vì một gã đàn ông mà ra tay với đồng môn, tôi cũng không có gì để nói. Nhưng nếu chuyện này lọt ra ngoài, danh tiếng của Độc Cô Cung và chị, chị có từng suy xét qua chưa?”



Vài câu nói của cậu ta trực tiếp chặn đứng suy nghĩ muốn cưỡng chế dẫn người đi vào của Mộ Thanh



Nguyên Nhật nhìn Đường Tuấn cười nói: “Trưởng lão sảnh trong tương lai, thật ngại quá, tôi chỉ là theo quy tắc mà làm thôi, ngài hẳn là sẽ không trách tôi chứ. Nếu không thì thế này đi, ngài hãy ở đây chờ nửa tháng, đến lúc đó việc tuyển chọn các trưởng lão của sảnh ngoài cũng đã bắt đầu, ngài có thể cùng với bọn họ đi lên trên điện.”





Ngoài miệng thì bảo ngại, nhưng trên vẻ mặt thì rõ ràng là đang chế giễu.







Đường Tuấn nói với Mộ Thanh: “Bọn họ chỉ làm theo quy định mà thôi, cô đừng làm họ khó xử.”







Mộ Thanh nói: “Anh Dược, anh thật sự muốn ở đây đợi nửa tháng sao?”







Nguyên Nhật nói: “Chị Mộ Thanh, đây là do chính anh ta lựa chọn, chị cũng đừng ý kiến ý cò.”







Mộ Thanh hung hăng trừng mắt nhìn Nguyên Nhật, trong lòng đã hiểu tại sao lại nhắm vào Đường Tuấn rồi.







Chỉ có Nguyên Vĩnh Phát, người đứng đầu trong thế hệ trẻ của gia tộc Nhân Vương mới có thể khiến cho Nguyên Nhật làm như vậy.







Đường Tuấn lắc đầu, nhìn lên trên, nói: “Đâu có, tôi dự định bay lên mà.”




Vừa dứt lời, đám người Nguyên Nhật cùng Mộ Thanh đồng thời sửng sốt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.