Chương trước
Chương sau
Nụ cười trên mặt ông lão càng ngày càng đậm, ông ấy nhìn Đường Tuấn dí dỏm nói: “Cậu có phương pháp che dấu khí tức rất tốt, nếu đổi thành người khác, e rằng thực sự không nhìn ra. Nhưng ta có một mối liên hệ sâu sắc với Địa Cầu Nhất Mạch của cậu, cậu không gạt được ta đâu. Nhóc con, còn muốn tiếp tục ẩn dấu sao?”



Ánh mắt Đường Tuấn lóe lên, trong lòng thở dài một hơi. Thực lực của cụ tổ Chu Tước trước mắt hơn anh rất nhiều, hiện tại lại xác định được anh là người của địa cầu, cho dù có cãi lại cũng vô dụng.



Anh lần nữa thực hiện nghi lễ Địa Cầu Nhất Mạch, nói: “Ông thật là uyên bác, quả thật cháu là người đến từ Địa Cầu Nhất Mạch.”





Nói rồi, anh buông Tiểu Thanh và Tiểu Kim dùng để phong tỏa khí tức của mình.



Ông ấy hơi nheo mắt lại, trên mặt lộ ra vẻ hồi ức, nói: “Thật sự đã lâu.”



Đường Tuấn bình tĩnh nhìn ông ấy, hỏi: “Ông đi cùng cháu về Địa Cầu Nhất Mạch chứ ạ?”







Ông ấy nói: “Cậu không sợ ta là kẻ thù của Địa Cầu Nhất Mạch à? Sao lại có thể bình tĩnh như vậy?”



Đường Tuấn nói: “Với thực lực của ông, giết cháu chỉ là chuyện trong suy nghĩ.”



Ông lão nói: “Cậu nói đúng rồi đấy.”



Đường Tuấn xấu hổ cười. Mặc dù anh biết những gì ông lão nói là sự thật, nhưng không hiểu sao ông lão lại nói ra như thế này, trong lòng anh chợt có chút lo lắng.



Ông lão nói: “Ta đối với Địa Cầu Nhất Mạch đúng là có chút giao tình, thậm chí lúc trước Vương Triều Chu Tước được sáng lập cũng liên quan rất nhiều đến Địa Cầu Nhất Mạch các cậu. Về phần cụ thể nó là cái gì, thì trước mắt với thực lực của cậu, còn chưa đủ tư cách để hiểu rõ đâu.”



Đường Tuấn trịnh trọng nói: “Vậy xin hỏi ông, cháu cần đạt tới loại thực lực nào?”



Ông lão suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc trả lời: "Chờ đến khi cậu sẽ không dễ dàng bị giết bởi một chút ý nghĩ của ta."



Đường Tuấn cứng họng.



Ông lão đột nhiên nghiêm nghị nói: “Anh bạn nhỏ, cố gắng lên. Bây giờ Địa Cầu Nhất Mạch các cậu có rất nhiều kẻ thù, trong đó còn có vài nhân vật đáng sợ mà ngay cả ta cũng phải ngước nhìn. Cậu đã đến chỗ này của ta, với tư cách là một người đi trước, dù sao ta cũng nên tặng cho cậu vài thứ.”



Vừa dứt lời, trước mặt ông lão đã xuất hiện hai thứ đồ vật, đó là Chu Tước Hỏa Linh Quả và Tinh Huyết Hỏa Linh Thể.





“Nham tương núi lửa này chứa đựng ba giọt tinh hoa huyết mạch của ta, là ta chuẩn bị cho hậu duệ của vương triều, có thể rửa sạch căn cốt của họ. Ta xem cậu đang sắp đột phá, vừa khéo giúp cậu một chút.”







Nói xong, Chu Tước Hỏa Linh Quả cùng Tinh Huyết Hỏa Linh Thể rơi xuống nham tương bên dưới.







Nhiệt độ vốn dĩ nóng bỏng không gì sánh được của dung nham lại tăng lên rất nhiều, cho dù cách xa, Đường Tuấn cũng cảm thấy quần áo của mình như sắp bốc cháy.







“Thưa ông…thế này là sao ạ?” Đường Tuấn do dự.







Ông lão cười khà khà nói: “Hưởng thụ thật tốt đi.”







Ầm một tiếng, một lực rất lớn đè lên vai Đường Tuấn. Bụng dưới anh bỗng nhiên đau quặn, ngay lập tức ngã xuống nham tương.














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.