Ly Thanh Thu càng thêm lo lắng, đột nhiên nhìn chằm chằm Đường Tuấn, nói: "Dược Đường, thất ca muốn bí thuật của anh là đang nể mặt anh, anh còn không mau giao ra đi. Anh đừng quên thân phận của mình, anh đã là thuộc hạ của thập tam ca rồi, cũng là nô bộc của nhà họ Ly bọn tôi, bất luận tính mạng hay là bảo vật, đều thuộc về nhà họ Ly hết."
Đường Tuấn vẫn thờ ơ.
Không thể không nói Ly Thanh Thu quá ngây thơ, bí thuật linh hồn chẳng qua chỉ là một lý do. Ly Thanh Kiếm hiển nhiên là muốn tập hợp thế lực của các hoàng tử, cho dù không có bí thuật linh hồn, Ly Thanh Kiếm cũng sẽ tìm một cái cớ khác.
“Thất ca, bí thuật là của anh Dược, anh ta không muốn đưa cho anh, anh không thể làm khó người ta.” Giọng điệu của Ly Thanh Trần đầy kiên định.
Ly Thanh Kiếm cảm thấy có chút buồn cười, nói: "Nếu tôi muốn thì sao."
“Thế thì thất ca phải qua được ải của tôi rồi nói.” Ly Thanh Trần nói không chút do dự.
Ly Thanh Kiếm nghe vậy, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc, nhìn Ly Thanh Trần một lượt từ trên xuống dưới, rồi hỏi những người khác: “Thập tam điện hạ đã ở thành Hỏa Nhai một thời gian, các người không biết thay đổi lớn nhất của cậu ta sao? "
Đám người lắc đầu.
Ly Thanh Kiếm cười nói: "Đương nhiên các người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347112/chuong-2352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.