Cô ấy chỉ nói đến đây thì không nói thêm nữa, nhưng Ly Thanh Thu lại hiểu rất rõ.
Kết cục tồi tệ nhất là tình bạn giữa hai người rất có thể sẽ chấm dứt tại đây.
“Em hiểu rồi, chị Mộ Thanh.” Dù trong lòng Ly Thanh Thu có không cam tâm như thế nào, lúc này chỉ có thể nhịn xuống.
"Thất ca đến rồi."
Bầu không khí đang dần chìm vào im lặng thì Ly Thanh Viễn đột nhiên nói.
Mọi người trong đại điện đồng loạt kinh ngạc nhìn về phía cửa.
Chỉ thất một người đàn ông cao lớn vạm vỡ dáng đi hiên ngang bước vào, mỗi bước đi tạo cho người ta cái cảm giác áp bức vô cùng mạnh mẽ. Không có ai đi bên cạnh anh ta, phía sau anh ta là mười mấy người có nam có nữ, ai nấy cũng khí thế bất phàm, xem ra đều là tu hành giả Hóa Thần Cảnh trung kỳ trở lên.
"Các người đến sớm quá nhỉ." Thất điện hạ Lý Thanh Kiến bước vào đại điện, liếc nhìn xung quanh đám người, mỉm cười nói.
Ly Thanh Viễn trịnh trọng nói: "Thất ca mời, có ai dám rề rà chứ."
Ly Thanh Kiếm hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tối sầm lại, nói: "Ai nói không ai dám, người anh trai tốt kia của chúng ta không phải đã từ chối lời mời của tôi rồi sao?"
Ly Thanh Viễn hơi gượng gạo. Đó cũng là anh cả của anh ta, luận thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347110/chuong-2350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.