Chương trước
Chương sau


Nói xong, một luồng khí đen kịt bốc ra từ cây gậy đầu rắn của bà lão.



Hắc khí xẹt qua, mấy học trò đều ngã xuống đất.



Bà lão vung cây gậy hình đầu rắn của mình, cánh cổng của Thiên Nguyên Phường bị phá tung.





Cô gái trẻ bước vào, nhẹ nhàng nói: "Qua Thiên Hòa, tôi đến lấy Uẩn Thần Kính."











Mặc dù cô gái trẻ nói rất nhẹ nhàng, nhưng sau khi dứt lời, cả Thiên Nguyên Phường đều chấn động, giống như sắp phải đối diện với động đất.



Vù vù.



Những âm thanh phá không liên tục vang lên, hơn chục học trò của Thiên Nguyên Phường lần lượt xuất hiện ngay trước cổng.



Vệ Võ đứng phía trước đám học trò, nhìn những học trò của Thiên Nguyên Phường đang bị thương nằm la liệt dưới đất, sắc mặt anh ta sa sầm lại, nói: "Các người là ai, vậy mà lại dám ra tay với Thiên Nguyên Phường?"



Cô gái trẻ giễu cợt: "Anh không đủ tư cách để biết tên tôi, bảo Qua Thiên Hòa ra đây nói chuyện."



Trên mặt Vệ Võ lộ ra một tia tức giận.



“Cô Hạ quả nhiên rất có uy phong.” Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên, thầy Qua đi ra từ bên trong, trông ông ta có vẻ kiêng dè.



“Thưa thầy, cô ta là ai?” Vệ Võ không khỏi hỏi.



Ông Qua nói: "Cô ta là Hạ Nam Dung, anh trai cô ta là Hạ Nam Phi."



"Tiểu thần y Hạ Nam Phi."





Vệ Võ và đám học trò Thiên Nguyên Phường phía sau đột nhiên thay đổi sắc mặt, thất thanh nói.







“Sư huynh, Hạ Nam Phi là ai? Người đó tài giỏi lắm sao?” Một học trò vừa nhập môn chưa bao lâu nhìn thấy các sư huynh sư tỷ của mình đều thay đổi sắc mặt thì tò mò hỏi.







Một vị sư huynh bên cạnh nhanh chóng che miệng nói: "Hạ Nam Phi là cao thủ số một trong lớp trẻ hiện nay ở phủ Bạch Phong này, đồng thời anh ta cũng là bác sĩ số một. Anh ta cũng từng thử vượt Nghi Nan Tường, tuy không vượt qua được, nhưng đã phá liên tiếp năm ải, được xưng là Cổ Thiên Tinh thứ hai, còn được gọi là tiểu thần y."







Đồng tử của vị sư đệ kia đột nhiên co rút lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.







Phủ Bạch Phong đã ghi chép lại tất cả những chứng bệnh khó trị gặp phải suốt năm trăm năm nay trên một bức tường, tổng cộng có hai mươi đề mục. Trước mắt, chỉ có bác sĩ số một là thầy Quý Đồng mới có thể thành công vượt qua, phá giải hết tất cả đề bài. Thầy Qua của anh ta cũng từng đến đó thử, nào ngờ ông ta dốc hết sức mình cũng chỉ giải được bốn bài.







Còn Hạ Nam Phi đã giải được năm bài, như thế chẳng phải nói anh ta còn giỏi hơn thầy Qua nữa sao.







Mặc dù giọng nói của hai người rất nhỏ nhưng cô gái trẻ vẫn có thể dễ dàng nghe thấy. Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lộ ra một vẻ kiêu ngạo, cô ta nói: "Thật ra anh trai tôi cũng chẳng giỏi giang gì, chỉ là giỏi hơn vạn lần so với đám Thiên Nguyên Phường gì đó của các người thôi."




Sắc mặt của Qua Thiên Hòa tối sầm lại, ông ta nói: "Hôm nay cô Hạ đến đây là để sỉ nhục Thiên Nguyên Phường của tôi sao?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.