Nói xong, một luồng khí đen kịt bốc ra từ cây gậy đầu rắn của bà lão.
Hắc khí xẹt qua, mấy học trò đều ngã xuống đất.
Bà lão vung cây gậy hình đầu rắn của mình, cánh cổng của Thiên Nguyên Phường bị phá tung.
Cô gái trẻ bước vào, nhẹ nhàng nói: "Qua Thiên Hòa, tôi đến lấy Uẩn Thần Kính."
Mặc dù cô gái trẻ nói rất nhẹ nhàng, nhưng sau khi dứt lời, cả Thiên Nguyên Phường đều chấn động, giống như sắp phải đối diện với động đất.
Vù vù.
Những âm thanh phá không liên tục vang lên, hơn chục học trò của Thiên Nguyên Phường lần lượt xuất hiện ngay trước cổng.
Vệ Võ đứng phía trước đám học trò, nhìn những học trò của Thiên Nguyên Phường đang bị thương nằm la liệt dưới đất, sắc mặt anh ta sa sầm lại, nói: "Các người là ai, vậy mà lại dám ra tay với Thiên Nguyên Phường?"
Cô gái trẻ giễu cợt: "Anh không đủ tư cách để biết tên tôi, bảo Qua Thiên Hòa ra đây nói chuyện."
Trên mặt Vệ Võ lộ ra một tia tức giận.
“Cô Hạ quả nhiên rất có uy phong.” Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên, thầy Qua đi ra từ bên trong, trông ông ta có vẻ kiêng dè.
“Thưa thầy, cô ta là ai?” Vệ Võ không khỏi hỏi.
Ông Qua nói: "Cô ta là Hạ Nam Dung, anh trai cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347043/chuong-2283.html