Đường Tuấn nói: "Chỉ sợ bọn họ không chịu nghe ta chỉ điểm."
Ông Qua nói: "Nếu bọn chúng dám nói một chữ không, không cần cậu ra tay, tôi sẽ đích thân dạy dỗ bọn họ."
Đám người vừa nói vừa cười, trông rất vui vẻ.
“Ái Vi, cậu Dược mới đến thành Hồng Dương, con dẫn cậu ấy đi dạo một vòng đi.” Trò chuyện một lúc, Sử thành chủ đột nhiên nói với Sử Ái Vi.
Sử Ái Vi khẽ liếc nhìn Đường Tuấn, rồi ừm một tiếng.
Đường Tuấn cũng không tiện từ chối, anh cũng đang định tìm hiểu nơi này một chút. Trước đây ở cùng với mấy người Vệ Võ, Lữ Tri Huệ, thực chất anh vẫn chưa hiểu được bao nhiêu.
Sau khi Đường Tuấn và Sử Ái Vi rời đi, ngọc bài truyền tin của ông Qua đột nhiên sáng lên.
"Thưa thầy, con đưa Lữ sư muội, Trác sư đệ trở về an toàn rồi, bây giờ đang ở trong phường, thầy đang ở đâu?" Một giọng nói vang lên từ ngọc bài, đó là Vệ Võ.
Ông Qua nói: "Con làm rất tốt. Đúng rồi, tôi nay trong phủ thành chủ có tiệc, con đưa Tri Huệ qua đây đi, thầy đưa các con làm quen một vị tiền bối cao nhân. Nếu con có thể được cậu ấy hướng dẫn, thì phải tận dụng cả đời."
Vệ Võ không khỏi hỏi: "Tiền bối cao nhân, lẽ nào là bác sĩ số một Quý Đồng của phủ thành?"
Ông Qua nói: "Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347033/chuong-2273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.