Lão già cảnh giác nhìn chằm chằm vào Đường Tuấn, nói: “Đại tiểu thư, cô có thân phận danh giá, phải cẩn thận với mấy con chó con mèo muốn nhân cơ hội để tiếp cận cô.”
Sắc mặt Chu Nhã Nhi trầm xuống, thế nhưng cô ta đã tận mắt thấy kỹ năng tu luyện của Đường Tuấn, ngay cả Phương Đạo Tuyền cũng đánh giá anh ta là kẻ thù tối cao, vậy nên có thể đoán được kỹ năng tu luyện của Đường Tuấn đến cỡ nào. Loại người này, nếu chọc giận anh ta, cho dù cô được lão già đây bảo vệ, mặc dù có thể giữ được tính mạng, nhưng sức khoẻ cũng không được tốt nữa.
Thầm nghĩ vậy, Chu Nhã Nhi trầm giọng nói: “Hồng lão, anh ta chính là người mà chú ba của Phương gia đã nhắc tới.”
Hồng lão nghe vậy, sắc mặt thay đổi, quan sát Đường Tuấn thật kĩ, hỏi: “Phương Đạo Tuyền nói anh là kẻ địch tối cao sao? Tôi thấy chuyện đó không thể nào, có thể do mắt anh ta đã mờ. Nếu không thì chúng ta nói chuyện một chút.”
“Tôi không có hứng thú.”
Đường Tuấn vừa tiếp tục đi thẳng vừa nói: “Chu tiểu thư, bảo con chó già bên cạnh cô rằng không nên tùy tiện cắn người đi, lỡ như nó có cắn thứ gì mà không nên đụng vào, Chu gia chắc hẳn sẽ khổ theo đấy.”
“Anh!”
Giọng nói hạ xuống, sắc mặt Hồng lão không nén được giận, hừ lạnh một tiếng, một khí chất kinh người toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346950/chuong-2190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.