Chương trước
Chương sau
“Anh đã giết lão sư.”



“Anh dám!”



Tiêu Huyền Nhi cùng mấy nam nữ trẻ tuổi hoàn toàn ngây ra, giọng nói run rẩy.





Đường Tuấn nhìn thoáng qua Tiêu Huyền Nhi nói: “Tu luyện một chút thuật pháp đã dám học người ta câu hồn, hiện tại cô hãy cảm giác chút đau khổ này đi.”



Vừa dứt lời, bầu trời vốn bị Hỏa Vũ đạo nhân che khuất bỗng nhiên phóng ra ánh sáng, hồn thể Tiêu Huyền Nhi lần nữa hiện trong dương khí cuồn cuộn. Toàn thân cô ta dấy lên dương hỏa, hỏa diễm thiêu đốt từng tấc da thịt của cô ta. Tiêu Huyền Nhi phát ra âm thanh vô cùng đau khổ, chỉ chốc lát sau cô ta đã bị dương hỏa thiêu thành hư vô.







Toàn thân những nam nữ trẻ tuổi khác đều đang run rẩy, cũng không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào. Cô gái vốn muốn quay cảnh này lại càng sợ tới mức run rẩy, điện thoại di động đã rơi xuống đất.



“Nếu các ngươi dám ỷ vào thuật pháp hành hung thì sẽ có kết cục như cô ta.” Đường Tuấn thấp giọng nói.



Mấy nam nữ trẻ tuổi liên tục gật đầu, trong lòng khiếp sợ.



Sau khi giải quyết xong chuyện Hỏa Vũ đạo nhân, Ninh Đình Trung hỏi: “Đường Tuấn, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”



Đường Tuấn nhìn về phía Bắc nói: “Hà Nội.”



Ninh Đình Trung nghe vậy do dự một lúc rồi lại nói: “Hỏa Vũ đạo nhân chỉ là nhân vật nhỏ, nhưng Hà Nội thì cậu vẫn phải cẩn thận một chút. Nhà họ Phương với mấy thế gia thực lực mạnh mẽ khác đều ở Hà Nội, tuy rằng cậu đã đột phá Nguyên Anh nhưng chưa chắc đã là đối thủ của những người trong Tiên bảng.”



Đường Tuấn vỗ vỗ bả vai Ninh Đình Trung nói: “Tiên bảng trong mắt tôi chỉ là rác rưởi. Anh xem tôi lật tung bọn họ như thế nào là được rồi.”



u Dương Hồng Phượng đã hôn mê một thời gian nên có nhiều chuyện không hiểu rõ cho lắm, lúc này không khỏi lên tiếng hỏi: “Tiên bảng thật sự lợi hại như vậy sao?”



Trong mắt Ninh Đình Trung lộ ra vẻ khiếp sợ, anh ta nói: “Nói cho em biết một chuyện. Chỉ ba tháng trước, thủ tướng của một quốc gia nhỏ ở Đông Nam Á đã xúc phạm một trong mười cao thủ hàng đầu của Tiên bảng, em đoán xem sẽ thế nào?”



u Dương Hồng Phượng nói: “Cùng lắm thì bồi thường chút gì đó, còn có thể thế nào chứ, chẳng lẽ có thể diệt quốc sao?”







Ninh Đình Trung hít sâu một hơi dường như trong lòng vẫn còn sợ hãi, nói tiếp: “Thật sự đã diệt quốc. Trong một đêm, gần hàng chục triệu người trên khắp đất nước đã bị tàn sát, biến thành quỷ. Hơn nữa người đó không phải là người đứng đầu Tiên bảng, nếu như có ba người có danh xưng là Thần thì sẽ càng đáng sợ hơn.”







u Dương Hồng Phượng giật mình, một đêm diệt quốc, tàn sát gần hàng chục triệu mạng người, sức mạnh này quá khủng bố rồi đó.







Đường Tuấn khinh thường cười nói: “Tàn sát mấy người bình thường thì được xem là bản lĩnh gì chứ.”







Ninh Đình Trung không ngờ Đường Tuấn vẫn làm theo ý mình, không chút coi trọng nào, trong lòng không khỏi thở dài, thầm nói: “Có lẽ cậu vẫn chưa rõ bây giờ đã không còn là thời đại của cậu nữa rồi.”







Sân bay Hà Nội, Đường Tuấn và Ninh Đình Trung, u Dương Hồng Phượng vừa xuống máy bay.







“Hiện giờ phần lớn chính quyền quốc gia trên thế giới đều bị người có tu hành mạnh mẽ thầm khống chế trong tay, chỉ có mấy quốc gia là còn có quyền độc lập tự chủ, Việt Nam là một trong số đó, không chỉ bởi vì chúng ta có vũ khí hạt nhân mà còn vì chúng ta có Long Vương chuẩn bị vào top mười Tiên bảng. Nghe nói qua một thời gian ngắn, rất nhiều cao thủ trên Tiên bảng đều sẽ tập hợp xếp lại Tiên bảng, Long Vương rất có hy vọng lọt vào top mười.” Mấy người họ vừa ra khỏi sân bay, Ninh Đình Trung vừa nói.







Đường Tuấn hứng thú hỏi: “Tiên bảng xếp hạng lại sao? Ở đâu?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.