Trì Hoà Vũ chỉ sửng sốt một lát, song long thủy hỏa lao đã về phía anh ta. Hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác nhau đang tàn phá trong cơ thể Trì Hoà Vũ, chỉ trong chốc lát, toàn thân Trì Hoà Vũ nổ tung vài nơi, máu tươi chảy đầm đìa, không còn khí phách như trước kia.
"Dừng tay." Một tiếng quát chói tai bỗng nhiên vang lên.
Đường Tuấn không cho song long thủy hỏa dừng lại mà nhìn về một hướng khác, anh nhìn đạo sĩ Minh Tâm nói: "Ông bảo tôi dừng tay sao?"
Đạo sĩ Minh Tâm đứng ra khẽ nhíu nói: "Trì Hoà Vũ đã sắp bị cậu đánh chết, như vậy là đủ rồi, tôi khuyên cậu làm người phải có lòng khoan dung, đừng làm quá mức."
Đường Tuấn hỏi: "Vậy ý ông là?"
Đạo sĩ Minh Tâm nói: "Cho chùa Thái Hư chúng tôi chút thể diện, dừng tay đi."
Cung Trang Mỹ Nữ cũng đứng ra nói: "Chùa Tương Tư chúng tôi cũng có ý này."
Người đàn ông trung niên chùa Lưu Quang cũng đứng ra cười lạnh một tiếng và nói: “Chùa Lưu Quang chúng tôi cũng đảm bảo."
Ý tứ của bọn họ rất rõ ràng, Thượng Tam Tông chúng tôi cũng ra mặt, coi như là cho anh một chút thể diện.
"Thể diện lớn quá."
Đường Tuấn lắc đầu, sắc mặt bỗng nhiên lạnh lùng nói: "Đáng tiếc ở đây tôi không quan tâm. Vừa rồi lúc Trì Hoà Vũ ra tay với tôi, các người sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346906/chuong-2146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.