Thao Thiết nói: “Có lẽ chủ nhân sẽ có biện pháp nào đó thì sao?”
Sở Hải nhìn anh ta một cái, hỏi: “Có biện pháp nào có thể chống đỡ được năm mươi vị Nửa Bước Hóa Thần liên thủ đây? Anh nói tôi nghe, tôi hiện tại lập tức đi làm.”
Thao Thiết không thể trả lời. Cho dù kinh nghiệm của anh ta phong phú, ngoại trừ chạy trốn, anh ta cũng không thể nghĩ ra bất cứ biện pháp gì.
Sở Hải chán nản nói: “Nếu chủ nhân muốn chiến một trận lớn, vậy chiến thôi. Chỉ là đáng tiếc nhiều đứa trẻ như thế.”
Cho tới hiện tại, Phá Quân Doanh chỉ còn lại có ba trăm người. Những người này hoặc là có tình cảm sâu đậm với Phá Quân Doanh, hoặc là cảm kích ân tình của Đường Tuấn. Bọn họ đã chuẩn bị chiến đấu một trận cho đến chết, dùng máu tươi để giữ gìn tôn nghiêm của Phá Quân Doanh.
Ầm ầm ầm.
Đúng lúc này, phía chân trời xa xôi đột nhiên truyền tới tiếng vang ầm ầm.
Người tới vậy mà lại là Lưu Tuệ và Lương Hoàng Tín.
Lương Hoàng Tín nhìn lướt qua mấy người, nhíu mày, quát: “Đường Tuấn đâu? Gặp phải phiền toái lớn như thế, chẳng lẽ anh ta chạy mất rồi?”
Lưu Tuệ níu níu tay áo Lương Hoàng Tín, ôn nhu nói: “Cha, cha nhỏ giọng một chút đi.”
Lương Hoàng Tín không vui nói: “Lúc này rồi con còn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346883/chuong-2123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.