Hồ Thư cười chế giễu nói: “Đương nhiên là rời khỏi Phá Quân Doanh rồi. Chẳng lẽ tôi phải đi theo thống lĩnh của chúng ta để chịu chết sao?”
Sở Hải nhăn mày lại nói: “Trong khoảng thời gian này, cậu đã dùng không ít thuốc nước rồi, cũng vì vậy mà thực lực tăng lên rất nhiều. Lúc này rời khỏi cậu thấy có thích hợp không?”
Hồ Thư lạnh lùng nói: “Thuốc nước là do thống lĩnh tự nguyện lấy ra, tôi cũng không ép buộc. Chỉ dựa vào cái này mà bắt chúng ta phải mất mạng sao.”
Trên mặt Sở Hải lộ ra vẻ tức giận, Đường Tuấn lắc đầu ngăn anh ta tiếp tục nói, sau đó bình tĩnh liếc mắt qua Hồ Thư và những tướng lĩnh khác, nói: “Còn có ai muốn rời khỏi không? Tôi, Đường Tuấn, có thể hứa với mọi người rằng chỉ cần hôm nay các cậu chịu ở lại, thì lợi ích mà các cậu nhận được hoàn toàn không thể tượng tưởng nổi. Nếu như muốn rời khỏi đây, thì Đường Tuấn tôi cũng sẽ không ngăn cản.”
Hồ Thư châm chọc nói: “Lợi ích không thể tưởng tượng được sao, chỉ dựa vào một lời nói suông mà muốn chúng ta phải bán mạng vì anh, anh cũng quá đề cao mình rồi.”
Bốp bốp.
Hai bàn tay đánh thẳng vào mặt của Hồ Thư.
Sở Hải giật giật cổ tay nói: “Bây giờ cậu vẫn là tướng lĩnh của Phá Quân Doanh, sao cậu lại dám nói chuyện như thế với thống lĩnh chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346880/chuong-2120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.