“Đó là tất nhiên, tôi sẽ sử dụng anh ta như là một chứng chỉ biểu quyết lòng trung thành.” Người đàn ông đeo mặt nạ nói.
“Anh đã nói đủ chưa?” Đúng lúc này, Đường Tuấn bỗng nhiên hỏi.
Trong mắt mấy người này giống như không có sự tồn tại của anh, tự mình đàm luận, giống như bọn họ biến thành mãnh hổ, mà Đường Tuấn lại là thỏ trắng.
Người đàn ông đeo mặt nạ nhất thời nở nụ cười, nói: “Như thế nào? Bây giờ anh có muốn cầu xin sự tha thứ không?”
Hai người Lục Tín Vỹ cũng không còn sợ Đường Tuấn nữa, trong ánh mắt mang theo sát ý lạnh lùng.
Đường Tuấn bỗng nhiên nói: “Vừa rồi anh nói, tôi không giết được bọn họ?”
Người đàn ông đeo mặt nạ cười: “Tất nhiên. Thực lực của anh, tôi đã hiểu thấu. Nếu anh không tin, bây giờ anh có thể thử.”
“Chúng tôi đang ở đây, anh đến và giết chúng tôi đi.” Lục Tín Vỹ kiêu ngạo nói.
“Được.”
Đường Tuấn chỉ đáp lại một chữ.
Thân hình anh bỗng nhiên biến mất, hoàn toàn không cảm nhận được một chút khí tức nào.
Người đeo mặt nạ và bọn người Lục Tín Vỹ nhất thời trở nên khẩn trương, nhìn xung quanh.
“Vừa rồi anh ở trong bóng tối tôi ở ngoài sáng, mới cho anh cứu bọn họ. Bây giờ vị trí đã đảo ngược lại, anh có dám nói điều này?” Trong không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346818/chuong-2058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.