Chương trước
Chương sau
Rất nhanh Đan Kinh Thập Tam Giải đã đưa đến trong tay Đường Tuấn, sắc mặt của Lưu Tuệ rất khó coi.



Tên đầy tớ đưa Đan Kinh nói với Đường Tuấn: “Ông chủ chúng tôi bảo tôi nói cho anh biết, nếu như bây giờ anh bắt đầu học luyện đan, có lẽ qua trăm năm nữa có thể đuổi kịp anh ta. Đan Kinh Thập Tam Giải này là lòng tốt của chủ nhân tôi, hy vọng trên con đường luyện đan anh càng đi càng xa.”





“Khinh người quá đáng.” Lưu Tuệ đập nát một cái bàn.



“Đường Tuấn, cậu đang làm gì vậy?” Cô ấy nhận ra Đường Tuấn vậy mà thật sự đang xem Đan Kinh Thập Tam Giải, hơn nữa còn là một bộ dạng như say mê, dường như đã chìm vào.







“Đọc sách đó.” Đường Tuấn nói.



Lưu Tuệ tối sầm mặt lại, cả giận nói: “Đan Kinh Thập Tam Giải là đồ bình thường, quyển sách nhập môn mà mỗi một dược sư luyện đan phải xem, chẳng lẽ cậu chưa từng xem qua?”



Khi cô ấy nhìn Đường Tuấn luyện đan Hoá Thần, dáng vẻ thuần thục kia, làm sao cũng không tin rằng anh là người không biết gì.



“Thật sự chưa từng xem qua.” Đường Tuấn nói.



Răng của Lưu Tuệ cắn vang lên cót két, bị chọc tức nói không nên lời. Ngay cả Đan Kinh Thập Tam Giải cũng chưa xem qua, anh lại còn muốn luyện đan chữa trị cho ông cụ? Việc này truyền ra ngoài, còn mất mặt hơn so với Thiên Niên Nguyên Anh của cô ấy.





Tên đầy tớ kia cười lớn rời đi, khi nói chuyện này nói cho Lương Minh biết, Lương Minh càng cười ha ha, nói: “Xem ra tôi nói trăm năm mới đuổi kịp tôi, cũng tính tôn trọng cậu ta.”







Đường Tuấn thật sự đã chìm vào trong Đan Kinh Thập Tam Giải, tất cả thuật luyện đan nấu thuốc anh tu tập đều là trên Trái Đất. Còn thuật đan dược của thế giới Man Hoang, anh chưa bao giờ học qua.







Hai thế giới, cho dù là dược liệu hay là thủ pháp luyện đan, đều có khác biệt rất lớn. Mà cuốn Đan Kinh Thập Tam Giải vừa vặn bổ toàn lỗ hổng này của anh. Từ phân biệt dược tính như thế nào, đến thủ pháp luyện đan, trong quá trình Đường Tuấn xem Thập Tam Giải đã tiến hành học tập hệ thống nhất.







Với y thuật và khả năng quan sát hiện nay của anh, mạnh như thác đổ, rất nhanh đã dung nhập tất cả điều mình học ban đầu vào trong thuật đan dược của thế giới này.







Vật thông thường trong mắt dược sư luyện đan này, đối với Đường Tuấn mà nói là sách cổ quý báu nhất.







Thời điểm Đường Tuấn xem xong Thập Tam Giải, đã là buổi tối, một vòng ngân nguyệt từ từ lên cao, treo trên nơi chân trời. Lưu Tuệ ngồi xếp bằng ở bên cạnh cửa sổ tu luyện, ánh trăng nhàn nhạt từ đi vào bên trong từ huyệt khiếu của cô ấy, sau đó lại nhả ra, tạo thành một vòng tuần hoàn trông hoàn mỹ.














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.