Cô ấy liên tục mắng chửi để trút hết nỗi uất hận trong lòng. Nhìn thấy cơ thể thực sự của Thao Thiết, cô ấy không nghĩ mình vẫn sống tiếp được.
“Các người dám làm lão nhị bị thương, đi chết hết đi.”
Thao Thiết mở miệng thật to và cắn hai người.
Cái miệng to lớn ấy có kích thước từ ba đến bốn mét, giống như một cái miệng hang sâu thẳm và tối tăm có thể nuốt chửng mọi thứ.
Lưu Tuệ bị dọa ngồi bệt xuống đất, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, hai mắt nhắm lại.
Bốp!
Lát say, cô ấy bỗng nghe thấy tiếng trong vắt.
Bốp bốp.
Tiếp đó vẫn là những âm thanh như vậy truyền đến.
Cô ấy nghi ngờ trong lòng nên mở mắt.
Cái miệng to lớn ở trước mắt chỉ còn cách cô ấy và Đường Tuấn vài mét, dường như cái miệng ấy có thể nuốt chửng hai người nhưng không thể nào đi vào được. Đường Tuấn vung cánh tay thì cái miệng to lớn kia đã lệch sang một bên và phát ra âm thanh trong vắt.
Đường Tuấn cách một khoảng tát vào cái miệng lớn này
Lưu Tuệ ngẩn người, đây chẳng phải là hung thú Thao Thiết trong truyền thuyết sao? Sao lại để Đường Tuấn tùy ý bạt tai? Chẳng lẽ có xu hướng ngược đãi ư?
“A a! Tôi phải nuốt anh!” Thao Thiết gào thét, căm hận đến điên cuồng, anh ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346776/chuong-2016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.