“Hừ. Cậu muốn chết thì tôi mặc kệ. Nhưng tốt nhất giao phân thần của cô tôi ra đây.” Lưu Tuệ trầm giọng nói.
Đường Tuấn nhìn cô một cái rồi nói: “Đừng có nói với tôi bằng cái giọng đó.”
Người phụ nữ đó luôn tỏ vẻ kiêu căng ngạo mạn, vênh mặt hất hàm sai khiến như thể người ta nợ cô ấy mấy triệu linh thạch, dáng vẻ đó khiến Đường Tuấn hơi khó chịu.
Lưu Tuệ vẫn muốn nói tiếp nhưng chẳng biết vì sao khi bị Đường Tuấn nhìn chằm chằm khiến cho cô ấy có cảm giác như đối diện với hung thú thái cổ, trong chốc lát không nói nên lời.
Trong một phòng bao khác, người thanh niên được bao phủ trong làn ánh sáng vàng để lộ mặt mũi, gương mặt kia giống như đúc Tiêu Xuân Minh, người nọ là anh em sinh đôi của Tiêu Xuân Minh!
Tay anh ta đang mân mê một tấm bia đá, đó là bia vạn giới mà thái thượng trưởng lão đã cướp của Đường Tuấn!
“Thật là điếc không sợ súng, gây họa khắp nơi.” Người thanh niên nói một cách châm chọc.
Cùng lúc đó trong phòng A6, trong lòng Đường Tuấn khẽ dao động: “Đó là khí tức của bia vạn giới! Xem ra lão chó Trì định để người dùng bia vạn giới tới giết mình!”
Chợt có tia sáng lóe lên trong mắt anh, cuối cùng quay lại trạng thái yên ả.
Đường Tuần dằn lửa giận trong lòng xuống, nếu người đó dám ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346771/chuong-2011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.