“Rất mạnh sao?”
Kình phong đáng sợ như thuỷ triều dâng trào đến, nhưng thân hình Đường Tuấn không lui về phía sau chút nào. Anh nhẹ giọng cười một tiếng, đơn chưởng làm đao, tựa như một đao cắt đứt nước, vút lên trời cao chém xuống.
Trên bầu trời một đường khí tức ác liệt vô căn cứ sinh ra. Trong nháy mắt, bàn tay của hai người Đường Tuấn và Tiêu Xuân Minh đã đụng vào nhau.
Oành oành.
Áo khoác của hai người bị kình phong thổi đến vang loạn lên, tựa như sắt cứng rắn, phát ra âm thanh trầm thấp.
Giằng co trong chốc lát, sắc mặt Tiêu Xuân Minh thay đổi bất ngờ, thân hình bay ngược ra ngoài về phía sau, quần áo của anh ta nứt ra hết mấy chỗ, hiện ra vết thương bên trong. Dòng máu màu bạc từ trong vết thương ào ạt chảy ra.
“Tiêu Xuân Minh vậy mà thua rồi.”
Đám người Y Thu Sương đưa mắt nhìn nhau, trên mặt hiện ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Không, tôi sẽ không thua.” Trên mặt Tiêu Xuân Minh cũng lộ ra vẻ không dám tin, điên cuồng hét lên một tiếng, lần nữa vọt về phía Đường Tuấn.
Đường Tuấn hừ khẩy một tiếng, bàn tay giương lên, đánh Tiêu Xuân Minh bay ra ngoài. Bộ dạng tuỳ ý kia, cho thấy anh vẫn chưa dùng hết toàn lực.
“Anh ta thật sự đã đánh bại Tiêu Xuân Minh, anh ta không phải mới là cảnh giới Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346717/chuong-1957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.