“Các người có cản được tôi không?”
Đường Tuấn nhìn đám người kia với vẻ mặt lạnh lùng.
Trong lòng ai cũng không có tự tin, nhưng trên mặt lộ ra vẻ kiên quyết. Y Thu Sương nhướng mày, nhẹ nhàng nói: “Đường Tuấn, Lâm Lạc Tây chỉ nói có một câu mà anh đã đánh tan xác thịt của anh ta cũng coi như là trừng phạt rồi, thôi hãy bỏ qua đi.”
Đà Di Thiên nói: “Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng. Anh có ý đồ giết người không phải là vì lời nói của Lâm Lạc Tây xúc phạm anh, mà là vì Tiêu Xuân Minh làm anh có cảm giác thất bại nên anh thẹn quá hóa giận mà thôi.”
Anh ta nhìn Đường Tuấn như thể nhìn thấu được những bí mật trong sâu thẳm con tim anh, cười nói: “Vì như vậy mà làm liên lụy đến người khác, anh không thấy quá đáng hay sao?”
“He he!”
Đường Tuấn cười mỉa mai khi nghe thấy những lời này. Tiêu Xuân Minh đã nhiều lần trốn chạy, thật sự làm anh có chút bất ngờ nhưng không đến nỗi thẹn quá hóa giận như lời Đà Di Thiên đã nói.
Mọi người lộ vẻ mặt căng thẳng.
“Nói nhiều như vậy, chỉ là muốn tôi tha cho các người thôi.”
Đường Tuấn nhìn đám người kia rồi chế giễu: “Nếu các người đã nói vậy thì tôi tạm tha cho các người. He! Các người không thấy Tiêu Xuân Minh lợi hại hơn tôi ư? Vậy thì tôi để các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346715/chuong-1955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.