Nhóm vệ sĩ trước đó bị Phó Cường đánh tan ngay lập tức vây quanh Đường Tuấn sau khi Sơn Bá vừa dứt lời, trên mặt nở nụ cười, vung cây gậy trong tay. Bọn họ không thể đánh bại một võ sĩ có nội lực như Phó Cường nhưng để đối phó với một người bình thường thì dễ như trở bàn tay.
Peng! Peng! Peng!
Ai mà ngờ trước khi gậy cao su của bọn họ kịp đánh về phía Đường Tuấn thì cả người đã bị một lực vô hình bật ra ngoài. Hơn chục tiếng động trầm đục và nghẹt thở vang lên trong sân, sau đó nhóm vệ sĩ rên rỉ ngã xuống đất, cảm giác xương cốt sắp nứt ra không gượng dậy được nữa.
"Nội kình ngoại phóng! Cậu là tông sư cao thủ?!" Nụ cười tự mãn trên mặt Sơn Bá đột nhiên cứng lại, thất thanh nói.
Đường Tuấn vừa rồi còn không động tay liền trực tiếp đánh bật đám vệ sĩ lên, đây chính là phát tiết nội lực. Làm sao Sơn Bá có thể không nhận ra cảnh giới mà ông ta vẫn hằng mơ ước!
“Cậu ta là tông sư!” Phó Cường hai mắt kinh ngạc, trong lòng vẫn là không thể tin được. Trong đầu không ngừng vang vọng một câu: "Cậu ta vậy mà thật sự là cao thủ!"
Đường Tuấn rất nhanh liền đi tới viên lạc phía trước, chỉ cách Sơn Bá có mấy bước.
Phù!
Sơn Bá lập tức quỳ xuống, cúi đầu run rẩy nói: "Lão già ta không biết tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346659/chuong-1899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.