“Hủy diệt, giết chóc. Hy vọng cậu có thể để cho tôi cảm nhận được khoái cảm thật lâu.” Đầu lưỡi mềm mại Vân Anh Thư khẽ liếm đôi môi.
Vân Anh Thư nắm chặt Kiếm Huyết Xà, hóa thành một tia sáng. Tia sáng hơi lóe, cùng với đó là một ánh kiếm đỏ như máu.
Xoẹt xoẹt.
Đường Tuấn mới vừa giơ tay lên thì đã bị ánh kiếm đáng sợ kia bổ lên trên người. Cơ thể của anh có thể so được với tầng cao nhất của cảnh giới Nguyên Anh, nhưng mà lại bị nhát kiếm đó đánh rách một vết dài bằng hai ngón tay, vết thương sâu đến mức có thể nhìn thấy xương. Cả người của anh liên tục lùi về phía sau.
Trong lòng không khỏi chấn động, Trùng Vụ và Vạn Độc Kích vang lên một tiếng “ầm” rồi tan nát.
Mất đi khống chết, ba người Cố Quân, A La Nạp và Chu Kính lập tức chạy ra ngoài, đứng ở phía sau hai người Cố Quân, ánh mắt đầy u oán.
“Nhìn cho nghiêm túc. Tuy rằng thủ đoạn tàn khốc Vân Anh Thư, nhưng lĩnh ngộ về kiếm pháp và đạo thuật gần như đã đạt tới cực hạn của cảnh giới Nguyên Anh, cho dù chỉ lĩnh ngộ được một chút trong đó, thì cũng có lợi cho mấy người rất nhiều.” Cố Quân nhắc nhở nói.
Ba người khẽ gật đầu.
“Bảy phần lực.” Vân Anh Thư cười lạnh nói.
Đường Tuấn lau đi vết máu ở khóe miệng, ánh mắt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346611/chuong-1851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.