Trong Vũ Vũ Môn vốn đang còn tiếng hò reo Tề Luân cố lên đột nhiên im bặt, không dám tin đã nhìn thấy bóng người bay ngược lại.
Chỉ một đòn, Tề Luân đã bị trọng thương đến hôn mê, đây đặc biệt chưa ngưng tự Nhất Nguyên chi lực sao.
Đồng loạt người của Vụ Vũ Môn nhìn về phía Chúc Anh Hưng, trong mắt lửa giận đùng đùng. Đồ Yên Nhi đả thương Tề Luân, người Vụ Vũ Môn lại không thể thù hận được. Mà Chúc Anh Hưng vừa mới lên tiếng lại trở thành đối tượng đoàn người hận nhất.
Ngay cả Chúc Anh Hưng cũng tự bối rối. Đòn đánh vừa rồi chắc chắn không thể do người chưa ngưng kết Nhất Nguyên chi lực đánh ra được.
"Thì ra đấy chính là nguồn dũng khí để cô dám đối đầu với tôi?" Chúc Anh Hưng nghiêm giọng nói, thù hận ngập tràn trong đôi mắt. Phát lực của bà tay đã đạt đến trình độ cao thủ mười mất Nguyên Đan, Đồ Yên Nhi mạnh hơn nữa, cuối cùng chỉ là một cao thủ mới đột phá Nguyên Anh, còn không đủ tư các để bà ta coi trọng.
Trên khán đài quan sát chia ra ba chỗ cho một thánh tử. Đối với ba vị trưởng lão cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao mà nói, đại hội thăng cấp là trò chơi trẻ con, không đáng để bọn họ phí hới sức. Vì thế sau khi xuất hiện liền truyền lại quyền giám sát cho các thánh tử.
Có lẽ tu vi của ba tháng tử không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346597/chuong-1837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.