Đường Tuấn xoa xoa đầu cô, nói: “Trên đại hội Thăng Cấp thể hiện cho tốt, anh sẽ quan sát em.”
Nói xong, anh đưa theo Thủy Thạch Lam và Cổ Vân Minh xuống thuyền.
Đợi đến khi cả ba người biến mất khỏi tầm mắt, Thượng Quan Phong nói với mấy người Trần Bằng: “Lời ta từng nói, các người quên hết rồi à?”
Trần Bằng do dự một lát, đột nhiên đáp: “Tông chủ, nếu cậu ta có pháp lực Hóa Ti của gia tộc Cổ, lời đồn đại kia có phải sự thật hay không? Cô gái bên cạnh cậu ta kia, không phải là công chúa nhỏ của gia tộc Cổ Cổ Vân Minh chứ?”
Thượng Quan Phong nhíu mày, nói: “Chuyện này đến đây thôi. Bất kể là gia tộc Cổ, hay là cậu ta, đều không phải là người Độc Tông chúng ta có thể đấu lại được, đừng vì Độc Tông mà mang tới tai hoạ.”
Nói xong, Thượng Quan Phong lập tức rời đi.
“Chúc trưởng lão.”
Trần Bằng nhìn về phía Chúc Anh Hưng ở bên cạnh: “Nếu như cậu ta thật sự nhốt công chúa nhỏ của gia tộc Cổ, mà chúng ta lại thông báo cho gia tộc Cổ biết tin tức này.”
Không cần Trần Bằng tiếp tục nói, Chúc Anh Hưng đã hiểu rõ ý của gã.
“Người của Cổ gia đến thành Long An chưa?” Chúc Anh Hưng hỏi.
Trần Bằng nghe vậy, tức thì lộ ra vẻ vui mừng, đáp: “Con đây lập tức đi nghe ngóng một chút.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346578/chuong-1818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.