Chương trước
Chương sau
Đường Tuấn chân chính cảm nhận được mấy chữ giàu nứt đố đổ vách. Ở Trái Đất, nguồn lực tài chính của anh cũng có mấy chục tỷ, chưa từng vì tiền mà phải đắn đo, nhưng đi vào Thế giới Hoang Man, anh lập tức biến trở thành tên khố rách áo ôm.



Sau đó, một cái món đồ đấu giá tiếp theo khiến cho Đường Tuấn chú ý.



“Nguyên Dương Đan, dùng tinh huyết của yêu thú và nhiều loại thiên tài địa bảo mà luyện chế thành thuốc, có được nguyên lực khổng lồ. Giá khởi điểm là 50 khối nguyên thạch hạ phẩm.” Trong tay người chủ trì cầm một cái hộp nhỏ đang được mở ra, hộp trang trí kiểu cổ bên trong chứa một viên thuốc tròn có kích thước bằng một trái nhãn lồng.





Một luồng sát khí như có như không từ trong thuốc xuất hiện.



“Thuốc có hỗn hợp tinh huyết của yêu thú, đúng thật là có gấp mười lần nguyên lực trở lên so với thuốc bình thường. Nhưng tinh huyết của yêu thú trời sinh đã mang theo sát khí, nếu như đem hấp thu, đừng nói đến tu luyện, chỉ sợ tẩu hỏa nhập ma cũng có khả năng. nhà Hải Các đang nghĩ chúng tôi là một lũ ngu hay sao?” Trong phòng đấu giá, không ít người tu hành nhíu mày nói.







Sắc mặt người chủ trì lập tức trở nên khó coi.



Không có người đấu giá, ngay cả người bị gọi ngầm là kẻ ngốc lắm tiền nhiều của như Âm Thư Vũ đều không có một chút hứng thú nào.



“60 khối nguyên thạch hạ phẩm.”



Trong lòng người chủ trì thở dài một tiếng, đang chuẩn bị thay đổi một món hàng đấu giá khác. Đúng lúc này, một thanh âm báo giá vang lên.



Người chủ trì nhìn qua, phát hiện người đang đấu giá, vậy mà là Đường Tuấn – người Triệu Thanh Sơn dặn dò phải chú ý nhiều hơn.



Lúc này, gương mặt Đường Tuấn có chút hưng phấn. Anh có thể cảm nhận được bên trong Nguyên Dương Đan này có ẩn chứa nguyên khí không kém hơn nguyên thạch trung phẩm là bao, hơn nữa sát khí của yêu thú đối người khác sẽ là trí mạng, nhưng mà với anh mà nói cũng không phải vấn đề gì to tát lắm. Đặc tính lớn nhất của Hỗn độn Nguyên Đan chính là bao dung và chuyển hóa. Mặc kệ năng lượng tính chất gì, đều có thể hấp thu và chuyển hóa thành năng lượng mà bản thân yêu cầu. Bởi vậy anh không chút do dự báo giá.



Mà lúc này, ở một phòng VIP khác bên trong nhà Hải Các, một thanh niên với vẻ ngoài mang theo chút điên cuồng và u ám liếm môi, người hầu của Từ Linh Anh - Vân Tuấn đứng ở bên cạnh anh ta.





“Tên này thật thú vị, vậy mà chọn mua loại đồ vật vô dụng này. Nếu như vậy, Từ Chiêu tôi sẽ chơi cùng anh. Tôi thích nhất nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của người khác.” Thanh niên hài hước nói.







Nói xong, anh ta giơ tay, bên ngoài sàn đấu giá người chủ trì lập tức báo giá 70 khối nguyên thạch.







“Từ Chiêu, cậu chủ lớn muốn cậu thử thực lực của đối phương, chứ không phải chơi đùa ở chỗ này.” Giọng Vân Tuấn hạ thấp nhắc nhở.







“Tôi biết rồi, sẽ không làm chậm tiến độ của anh hai.” Từ Chiêu nói.







Vân Tuấn nghe thế, cũng chỉ có thể lắc đầu, không nhiều lời thêm. Tuy rằng thực lực của Từ Chiêu không bằng Từ Linh Anh, nhưng cũng là kẻ mạnh cấp bậc hai văn, không phải Vân Tuấn cô có thể đối phó.







Nghe được có người báo giá, lông mày Đường Tuấn nhíu lại, hiển nhiên anh cũng không nghĩ tới sẽ có người cùng cạnh tranh với mình. Nhưng mà nguyên khí bên trong Nguyên Dương Đan có trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện của anh hiện tại, thậm chí có thể tu luyện thêm một cái Thần Thông. Nếu có thể, anh sẽ không dễ dàng từ bỏ.







Anh báo giá thêm lần nữa.




Nguyên thạch của anh chỉ có hơn hai trăm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.