Chương trước
Chương sau
Không chỉ vậy, ở hướng khác của nhóm người phụ nữ này, một nhóm già trẻ nam nữ ăn mặc kỳ dị cũng bay về phía họ. Người đứng đầu bộ tộc người Mèo vẫn là Hoa Tiểu Nam, phía sau cô ta là mấy cao thủ Cảnh giới Nguyên Đan ở bộ tộc người Mèo. Kể từ khi Đường Tuấn sửa đổi các công pháp của bộ tộc người Mèo, nhiều Cảnh giới Nguyên Đan đã dần xuất hiện không ít ở bộ tộc người Mèo.



Có thể nói, Đường Tuấn chính là đại ân nhân của bộ tộc người Mèo.



Khi người của Hàn Cung và bộ tộc người Mèo tới, Cảnh giới Nguyên Đan bên cạnh Đường Tuấn cũng đã lên tới ba mươi người.





Sắc mặt của Joseph lúc này nặng nề gấp mấy lần, ba mươi cái Cảnh giới Nguyên Đan, đặc biệt trong đó còn có vài cái Nguyên Đan siêu phẩm, đủ để khơi dậy sự chú ý của ông ta.



“Đây là con át chủ bài của cạu sao?” Joseph nheo mắt lại, chế nhạo: “Đáng tiếc, vẫn chưa đủ tầm. Tòa Thánh vẫn còn hơn cậu tám cái Cảnh giới Nguyên Đan. Hơn nữa nếu tôi nói không sai, rất nhiều cảnh giới Nguyên Đan bên cậu mới đột phá không bao lâu, linh khí vô cùng bất ổn, một người bên Tòa Thánh của tôi có thể đánh chết hai người bên cậu. Một trận chiến liều chết mà đánh, cậu cũng không nhận được bất kỳ lợi ích nào. "



"Nếu chúng tôi được thêm vào thì sao?"







Một hơi thở cuồng bạo đột nhiên xuất hiện.



Trong lòng Joseph run lên, hắn nhìn về phía xa, khi nhìn thấy những bóng dáng kia, không khỏi thấp giọng nói: "Người sói."



Xuất hiện trong tầm mắt của ông ta là đám người trưởng lão vĩ đại của bộ tộc người sói, ước chừng có mười lăm Cảnh giới Nguyên Đan.



“Gặp qua chủ nhân.” Đại trưởng lão nói với Đường Tuấn.



Đường Tuấn khẽ gật đầu, cười với Joseph: "Xem ra hiện tại người bên tôi còn nhiều hơn bên ông."



"Chủ nhân, sao ngài phải nói nhiều như vậy với những kẻ này làm gì? Cứ giết chúng luôn đi." Ngay khi Joseph muốn nói, một giọng nói đến từ tộc người sói.



Đó là một thanh niên nhìn chừng ba mươi tuổi, dung mạo tuấn tú, có chút tà mị. Không hiểu vì sao, Joseph đột nhiên cảm thấy bất an khi nhìn thấy người đàn ông này, cau mày như thể đối mặt với một con quái vật, ông nghiêm nghị nói: "Khẩu khí ngài đây thật lớn."



“Chủ nhân, tên này còn kiêu ngạo hơn ngài nha.” Ngân Thiên liếc nhìn Thủy Dị, nhún vai nói.



"Ha ha."





Thủy Dị cười lạnh, đồng thời một cỗ khí tức bay lên trời.







Vô biên, rộng lớn không gì sánh kịp.







Trong đầu Joseph đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ tương tự, thân thể già nua của hắn kịch liệt run rẩy nói: "Đại Thần Thông giả."















Thanh âm Joseph không lớn, nhưng khi ông ta nói ra những lời này, trời đất đột nhiên trở nên yên tĩnh.







"Shire, thế nào là Đại Thần Thông giả? Sao cảm thấy Giáo hoàng có vẻ sợ hãi." Một chấp sự vừa mới đứng dậy thấp giọng hỏi.







Shire hít sâu một hơi, vẻ mặt kinh ngạc không hề suy giảm. Anh ta nhìn về phía thân ảnh Thủy Dị ở trên bầu trời, chua xót nói: "Vừa rồi có lẽ các người đều thấy Đại Giáo hoàng vận dụng lực lượng tinh hoàng kim quan trên bầu trời phải không."




"Ừ. Tinh hoàng kim quan là một thánh khí của Tòa Thánh. Người ta nói rằng nó có cùng nguồn gốc với Thánh Quang được thực hành bởi Đức Giáo hoàng (?),thêm vào thánh miện, sức mạnh của Đức Giáo hoàng sẽ bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới mới. ” Người nọ tỏ ra ngưỡng mộ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.