Chương trước
Chương sau
"Cút."



Lúc này, Joseph đột nhiên hét lên. Một chùm kim quang nở rộ, cỗ dao động truyền đến từ trên người ông ta khiến người khác tim đập chân run. Kim quang mang theo hơi thở thiêng liêng, có những tín đồ bên dưới bất giác quỳ xuống, hô vang "Phép màu".



Đường Tuấn khẽ nheo mắt, trong mắt có chút kinh ngạc. Lúc trước thực lực của Joseph có lẽ đã ở mức ở Cảnh giới Nguyên Đan viên mãn, nhưng hiện tại anh lại có cảm giác ông ta sắp đột phá Đại Thần Thông giả.





Nhưng cũng chỉ bất ngờ một chút thôi, tuy anh chưa bước vào Cảnh giới Nguyên Anh, nhưng thực lực cũng không yếu hơn Đại Thần Thông giả bao nhiêu, thậm chí Thủy Dị cũng thừa nhận mình không phải là đối thủ của Đường Tuấn.



Bên trong kim quang, khuôn mặt xanh tím của Joseph lộ ra vẻ hơi xấu hổ, trong mắt hiện lên nét tức giận. Đức Giáo hoàng uy nghiêm lại bị đánh trước mặt rất nhiều người, thể diện của Tòa Thánh gần như không còn lại gì.



Kim quang phát ra từ trong tinh hoàng kim quan ông ta đội trên đầu là vật truyền thừa của từng đời Đại Giáo hoàng và là thánh khí thiêng liêng để trấn áp Tòa Thánh. Nó sở hữu quyền năng thuần khiết nhất và mạnh mẽ nhất của Thánh Quang. Thông thường, tinh hoàng kim quan tượng trưng cho sự uy nghiêm của Giáo hoàng, nhưng ở một góc độ nào đó tinh hoàng kim quan là quân bài cuối cùng của Tòa Thánh, có tác dụng tuyệt sát.







Giống như lúc này, dưới kim quang bao phủ Joseph cảm nhận được uy lực của Thánh Quang mạnh hơn mấy lần, lòng tin bị Đường Tuấn đánh tan nát lại được khôi phục trở lại.



"Cậu phải trả giá cho điều này. Tôi sẽ đưa cậu ra Tòa án dị giáo để cậu bị tra tấn cho đến chết." Joseph kìm nén cơn tức giận của mình.



"Ý kiến ​​hay. Đáng tiếc là ông vẫn còn quá yếu."



Giọng nói vừa dứt, một bàn tay lớn từ trên trời rơi xuống, nó tát Joseph ngã xuống đất, như tát chết một con ruồi.



"Trấn Thiên Địa."



Joseph thậm chí không thể chống lại.



"Tôi không tin."



Joseph gầm gừ, cố gắng đứng dậy nhưng một lực vô hình đè lên khiến ông ta rất khó cử động các ngón tay.



Cạch cạch.





Đường Tuấn đáp xuống quảng trường, từng bước đi về phía Joseph, trong mắt dần dần tràn đầy sát khí.







Ồ!







Sợ run một lúc, các thành viên của Tòa án dị giáo và quân đội của nhiều quốc gia khác nhau lao về phía Đường Tuấn. Võ thuật, dị năng, vũ khí hiện đại, hầu hết mọi phương pháp có thể thi triển đều đã được nghĩ đến.







Nhiệm vụ của họ là canh giữ Tòa Thánh và bảo hộ Giáo hoàng.







Nhưng cũng chẳng ích gì, Đường Tuấn tùy ý vung tay, hàng chục người chết, bọn họ có thể so sánh với những cao thủ cấp Binh Vương của Cảnh giới Thần Hải nhưng cũng không có biện pháp may mắn thoát khỏi cái chết. Một số cao thủ đạt tới Cảnh giới Nguyên Đan liên thủ đỡ một chưởng, nhưng đều bị sức mạnh khổng lồ làm trọng thương. Vệ đội chuyên về tốc độ cũng thậm chí còn không nhanh bằng Đường Tuấn.







Ngay sau đó, một cỗ khí tức trần ngập mùi máu nồng đậm tràn ngập ở đây.







“Ác quỷ.” Trong đám đông, không ít người tái mặt, thậm chí còn đổi xưng hô.




Ducas nhìn cảnh tượng đẫm máu trên quảng trường, thân thể run đứng lên, liếc mắt nhìn về phía Clerment: "Cậu nên nghĩ xem mình phải chịu trách nhiệm như thế nào đối với chuyện này."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.