Chương trước
Chương sau
Lại qua nửa phút thì người sói thứ hai đi ra.



Sau sáu phút thì tên người sói cuối cùng cũng đi ra, huyết diễm bên trong huyết trì cũng dần tắt.



Huyết diễm tuy rằng có thể làm sạch huyết thống nhưng nếu như cưỡng ép quá mức bọn họ cũng có thể bị đốt thành hư vô.





"Đại trưởng lão." Đám người hơi khom người có chút áy náy: "Chúng tôi không thể kiên trì đến mười phút."



Nhìn khí tức mọi người đều tăng lên rất nhiều, trên mặt của Đại trưởng lão lộ ra vẻ vui mừng, ông ta khoát tay áo một cái nói: "Như thế đã là rất tốt. Muốn kiên trì ở bên trong huyết trì mười phút nói thì dễ nhưng mà kể cả là ta cũng làm không nổi."



Mặc dù nói như vậy nhưng bên trong con mắt của Đại trưởng lão vẫn lộ ra vẻ thất vọng sâu sắc. Huyết thống của bộ tộc người sói thấp kém, nhất định phải có thêm vài kẻ có huyết thống tinh khiết thì đời sau mới có truyền thừa tốt hơn.







"Được rồi. Chuẩn bị thức tỉnh Lang Thần đi, khởi động lại Tinh Không Cổ Đạo. Quê hương chân chính của tộc người sói chúng ta là ở bờ bên kia của tinh không, ở nơi đó chúng ta có thể có được sự che chở cùng với sức mạnh to lớn hơn."



Đại trưởng lão nghiêm nghị nói.



Mấy tên người sói gật gù trong lòng sinh ra cảm giác chờ mong.



Nhìn pho tượng người sói to lớn kia mấy tên người sói lấy Đại trưởng lão làm đầu cùng nhau quỳ xuống. Trong miệng của Đại trưởng lão niệm tụng ngôn ngữ cổ xưa, ngôn ngữ này không phải là bất kỳ loại nào ở trên trái đất, khi nghe thì lộ ra một loại cảm giác nguyên thủy ngang tàng.



Dần dần từng đạo ánh sáng từ trên mấy tên người sói tỏa ra tiến vào bên trong pho tượng.



Ầm ầm ầm.



Pho tượng bỗng nhiên trở nên chấn động, một luồng sức mạnh mênh mông to lớn từ trên pho tượng như là thân thể có một chút thức tỉnh.



Mấy người Đại trưởng lão thấy thế trên mặt càng lộ ra vẻ vui mừng, niệm tụng tốc độ nhanh hơn không ít.



Cuối cùng một ánh hào quang từ pho tượng bắn vào bên trong huyết trì. Huyết trì bỗng nhiên trở nên sôi trào, năng lượng bên trong sôi trào mãnh liệt. Những năng lượng này đang hội tụ từng chút một hình thành một bóng người mơ hồ.



Cộc cộc cộc.







Mấy phút sau một bóng người thành hình. Đó là một thanh niên hiện ra với hai con mắt đỏ đậm đến cả tóc cũng là màu đỏ. Thanh niên chừng một thước tám nhưng từ trên người toát ra khí tức dường như có thể ép sụp cả trời đất. Một khuôn mặt đẹp trai hờ hững làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh lẽo vô tình.







"Ta là Huyết Lang, là các người triệu hoán ta?" Ánh mắt thanh niên đảo qua mấy người Đại trưởng lão.







Âm thanh ngột ngạt, mỗi một âm tiết đều như đánh vào trong lòng mấy người Đại trưởng lão. Tu vi của người thanh niên mặc dù chỉ là trình độ cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn, còn không bằng vị Đại trưởng lão Đại Thần Thông giả này, nhưng lại tạo thành áp lực rất lớn cho bọn họ, đó là áp bức đến từ huyết thống.







Đặc biệt lúc nghe được hai chữ Huyết Lang thì thân thể Đại trưởng lão cứng đờ nói: "Huyết Lang, là con nối dõi thứ năm của Lang Thần."







Mấy người đồng thời kinh ngạc, đột nhiên nhớ tới lời đồn bên trong điển tịch ở trong tộc.







Dưới trướng Lang Thần có năm con nối dõi, mà Huyết Lang là kẻ cuối cùng, đồng thời cũng là một kẻ có huyết thống kỳ lạ nhất, nắm giữ lực lượng huyết thần bí nhất, vô cùng thích giết chóc. Nhưng ở bên trong bộ tộc người sói, ngoại trừ Lang Thần thì Huyết Lang chính là kẻ mạnh nhất.







"Ừm?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.