Long Vương nhướng mày, trầm giọng nói: " Hàn Cung, núi Chứa Chan và núi Yên Tử, chẳng lẽ lại có bảo vật sắp xuất thế sao? ”
"Cái này thì chưa rõ." Thanh Liên nói.
"Cho một tổ tăng nhanh tốc độ điều tra, sau khi có kết quả lập tức báo cho tôi." Long Vương nói.
Trở lại căn nhà ở Hà Nội, trong sân, Hoa Tiểu Nan đang hấp thu nguyên khí, một viên Nguyên Đan Thất Khiếu lơ lửng trên đỉnh đầu cô, tản ra dao động mạnh mẽ. Nguyên Đan Thất Khiếu tuy không thể đạt tới trình độ siêu phẩm như Nguyên Đan Cửu Khiếu, nhưng cũng mạnh hơn Nguyên Đan Nhất Phẩm nhiều.
"Có lẽ vì Tiểu Nan vội vã tu hành quá, nếu không dựa vào công pháp mà tôi cho cô ấy thì việc ngưng kết Nguyên Đan Cửu Khiếu cũng không phải chuyện khó. Nhưng hiện tại còn chưa muộn, vẫn có cơ hội luyện lại lần nữa.” Đường Tuấn thầm thở dài.
Mười ngón tay của anh chạm vào hư không, như thể trong không khí có một cây dàn tranh cổ. Nguyên khí như dòng suối rót vào nguyên đan của Hoa Tiểu Nam.
"Ôi?" Cảm nhận được nguyên khí khác thường đang chảy vào vào Nguyên Đan, Hoa Tiểu Nam mở bừng hai mắt, sau đó trở nên cảnh giác với xung quanh.
Đến tận khi thấy người đó là Đường Tuấn, ánh mắt cô trở nên dịu dàng như cũ: "Anh Đường.”
"Ổn định." Đường Tuấn gật đầu.
Hoa Tiểu Nam lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346392/chuong-1632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.