Đường Tuấn cũng vươn một ngón tay ra.
Xẹt.
Trong tiếng va chạm nhẹ, hai ngón tay tiếp xúc với nhau.
"Ichiro rất thông minh, biết lợi dụng ưu thế của bản thân. Nói về lực lượng đơn thuần thì bản thân tôi cũng không phải là đối thủ của anh ta.” Watanabe Sei đứng ngoài sân cười nói.
Kiyoshi Miyano cũng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Năm giây, tôi đoán dưới lực lượng khủng khiếp của Ichiro, tên kia không thể chống đỡ quá năm giây.”
Anh ta nhìn về phía Watanabe Sei rồi nói: "Xem ra trận chiến này dễ dàng hơn so với những gì chúng ta tưởng tượng.”
Watanabe Sei khẽ nhíu mày, không biết vì sao trong lòng lại sinh ra những cảm xúc bất an.
Vài giây sau, anh ta biết loại cảm xúc bất an này đến từ đâu.
Năm giây sau, sắc mặt Đường Tuấn không thay đổi.
Mười giây sau, sắc mặt Đường Tuấn vẫn như thường, nhưng hô hấp của Ichiro Oku bắt đầu trở nên nặng nề.
Mười lăm giây sau, cổ Ichiro Oku đỏ bừng, dường như đang dốc hết sức để có thể kiên trì. Mà Đường Tuấn vẫn ung dung như cũ.
"Thế này, lực lượng của anh ta còn mạnh hơn cả Ichiro Oku." Kiyoshi Miyano không dám tin.
Không chỉ có anh ta, Kitagawa Keiko và đám người vây xem đều nghĩ đến khả năng này.
"Tôi không thể thua." Giữa sân, Ichiro Oku quát nhỏ một tiếng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346356/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.