"Nay. Sao các cậu không động thủ?" Sato Hida sửng sốt một chút, anh ta ra mệnh lệnh đã qua năm sáu giây, như thế nào các đệ tử của mình còn chưa động thủ.
Trong lòng nghi hoặc, Sato Hida quay lại nhìn, đúng lúc thấy được một màn làm cả người anh ta run rẩy.
Đường Tuấn khoát tay.
Mười mấy đệ tử tu vi Cực Cảnh của anh ta giống như lúa bị cắt đồng loạt đổ xuống, trong nháy mắt máu tươi nhuộm đỏ sàn nhà, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập.
"Làm sao có thể."
Sato Hida liên tục lùi lại vài bước.
Mới chỉ qua mấy giây, cậu ta giết tới mười mấy người tu hành Cực Cảnh. Hơn nữa chỉ là một cái xua tay. Kể cả là thời kỳ hưng thịnh nhất Sato Hida cũng không có loại thực lực này.
"Tôi nói rồi, giết anh như đi giết gà."
Thanh âm Đường Tuấn vang lên bên tai Sato Hida.
"Tôi không muốn chết." Trong nháy mắt Sato Hida thu liễm tâm trạng, đánh ra song chưởng, đồng thời thân hình lui về phía sau.
Anh ta muốn chạy trốn, chỉ cần chạy ra ngoài là anh ta có hy vọng sống sót.
Ánh mắt Đường Tuấn lạnh như băng, từ xa vỗ nhẹ về phía anh ta.
Bùm.
Thân hình Sato Hida từ đại sảnh bay ra ngoài, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng: "Một chưởng vừa rồi của cậu không đánh trúng tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346347/chuong-1587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.