Chương trước
Chương sau
Bên ngoài di tích, Ngân Thiên vẫn đang đè lên Giao Đông Thanh. Con chim lớn này khoanh hai cánh lại, bộ dáng thập phần đắc ý.



Tuy rằng Giao Đông Thanh một mực giãy dụa nhưng dưới sự trấn áp của Nguyên Đan siêu phẩm Ngân Thiên, một thân tu vi của Giao Đông Thanh ngay cả một nửa cũng không khai triển được, chỉ có thể không ngừng dùng ông nội Giao Thức đại thánh của mình uy hiếp đối phương.



"Con chim thối, chờ ông nội tao đi ra, tao sẽ để cho ông nội lột da bóc xương mày, hầm canh uống." Giao Đông Thanh mắng.





Ba.



Ngân Thiên dùng một cánh đánh vào miệng Giao Đông Thanh.







Giao Đông Thanh mắng càng dữ dội: "Tao nói cho mày biết một sự thật, lần này đặc sứ Ấn Độ Samite đã bỏ ra một số tiền lớn để ông nội tao ra tay giết chết chủ nhân của mày, ông nội tao đã đáp ứng. Chủ nhân mày dám tiến vào bên trong di tích, chỉ có một con đường chết thôi. ”



Bùm.



Đúng lúc này, một bóng người từ trên không trung bỗng nhiên rơi xuống đảo Phú Quốc. Đó là một cô gái thoạt nhìn chưa tới hai mươi tuổi, bộ dáng vô cùng thanh tú mỹ lệ, chỉ là sắc mặt cô ta lúc này cực kỳ tái nhợt, trên hai má còn có mấy vết thương, toàn thân cũng có vài vết thương không ngừng chảy máu.



Người này chính là Hoa Tiểu Nam.



“Cô Hoa, cho dù cô trốn đến di tích biển Đông, thì có ích lợi gì chứ?" Đồng thời, hai đạo thân ảnh từ trên không trung hạ xuống, trêu tức nhìn Hoa Tiểu Nam. Chính là nhẫn thuật đại sư Sato Hida cùng Khương Mạch Dũng.



Hoa Tiểu Nam cắn răng chống đỡ.





Một đường chạy trốn tới đây, Nguyên Khí trong cơ thể cô đã tiêu hao đến gần như không còn một mảnh.







“Đường đại ca, anh có ở chỗ này không?” Hoa Tiểu Nam nhìn ra lối ra của di tích.







Khương Mạch Dũng cười nói: "Không cần nhìn. Cho dù Hậu Thiên Đạo Thể thật sự ở chỗ này, thì chỉ sợ lúc này cũng đã trở thành một cỗ thi thể.”







Trong đôi mắt thanh tú xẹt qua vài tia oán hận, nói tiếp: "Đặc sứ nước tôi đã liên thủ cùng Ấn Độ mời Giao Thức đại thánh ra tay giết chết Hậu Thiên Đạo Thể. Cô nghĩ anh ta có còn đường sống không? ”







"Phải không?" Đúng lúc này, một thanh âm bỗng nhiên truyền ra từ trong lối ra di tích, đồng thời còn có một hồi tiếng bước chân rất nhỏ.







Rất nhanh, mấy bóng người đi ra khỏi cửa động.







Nhìn thấy người đi đầu, sắc mặt Khương Mạch Dũng thay đổi, nói: "Đường Tuấn, sao anh còn sống? ”




"Giao Thức đại thánh, ông đã thu lợi từ chỗ chúng tôi, còn không mau ra tay giết Đường Tuấn cho tôi." Khi nhìn thấy Giao Thức đại thánh phía sau Đường Tuấn, Khương Mạch Dũng quát.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.