Chương trước
Chương sau
“Nói vậy cũng đúng.” A Tuyết gật gật đầu, khi tộc giao long ở trong biển thật sự có thể phát huy được mười ba phần năng lực.



Đúng lúc này, từ phương xa đột nhiên truyền đến tiếng gào.



A Tuyết và Giao Đông Thanh cũng nhìn về phía đó, vài bóng người đang nhanh chóng đến gần. Sau khi thấy rõ dáng vẻ của mấy người kia, Giao Đông Thanh lập tức cười lạnh: “Thật đúng là buồn ngủ thì được đưa gối.”





Mấy người kia đúng là nhóm người của Đường Tuấn.



“Cậu chủ.” A Tuyết nói.







“Cô cứ yên tâm đi, tôi chỉ cùng anh ta đánh thử một chút thôi, anh ta còn không giết được tôi.” Gia Đông Thanh nói.



A Tuyết hơi yên tâm một chút.



Nói xong, Giao Đông Thanh nhìn thấy rõ hướng mà nhóm người Đường Tuấn đáp xuống, bóng dáng chợt lóe lên, đi đến phía trước, chỉ vào không trung nói: “Đường Tuấn, lần trước anh ở trong kiếm môn làm nhục tôi, lần này tôi muốn rửa nhục.”



Nói xong, cơ thể anh ta di chuyển, một khí thế cường đại phóng lên cao, một viên Nguyên Đan màu vàng giống hệt một mặt trời nhỏ xuất hiện phía trên đỉnh đầu, giống như đang cố tình khoe khoang.



“Chủ nhân, tên ngốc này là ai vậy, mới có Nguyên Đan nhất phẩm, vậy mà lại muốn khiêu chiến ngài, có muốn tôi bay xuống đó đánh gãy răng tên đó hay không.” Ngân Thiên hưng phấn hỏi. Tên này mới vừa ngưng tụ được Nguyên Đan lôi phong, toàn bộ sức mạnh trong người không có chỗ để phát tiết, nhìn thấy ai liền muốn đánh người đó.



“Đường Tuấn, đó chính là Giao Đông Thanh - cháu đích tôn của Đại Thánh Giao Thức, cậu hãy né tên đó ra, đừng có gây sự. Hiện tại thực lực của cậu vẫn không phải là đối thủ của Đại Thánh Giao Thức.” Giọng nói của Long Vương từ phía sau truyền đến.



Đường Tuấn gật gật đầu, chuyện quan trọng nhất vào lúc này chính là tiến vào phi thuyền Kim Thiên, lấy được một ngàn khối nguyên thạch. Còn về phần những chuyện khác, tạm thời đều là chuyện râu ria. Anh vỗ vỗ Ngân Thiên, nói: “Không cần để ý đến người đó.”





“Được rồi.” Ngân Thiên có chút không vui trả lời.







Nói xong, Ngân Thiên lập tức chuẩn bị chuyển hướng, đáp xuống một chỗ khác. Ai ngờ được Giao Đông Thanh đã ở phía dưới giống như đã biết trước, lại xuất hiện ở một chỗ khác, đồng thời lớn tiếng nói: “Tên họ Đường kia, chẳng lẽ anh muốn làm rùa đen rút đầu hay sao?”







“Dám nhục mạ chủ nhân.” Ngân Thiên nghe vậy, trong lòng càng thêm bực bội.







Không đợi Đường Tuấn ra mệnh lệnh, cậu ta liền hướng về phía của Giao Đông bay xuống.







“Tới đây, đừng có nghĩ ỷ lại vào uy thế của yêu thú mà làm cho tôi sợ, nghĩ cũng đừng nghĩ.” Giao Đông Thanh thấy thế, cười lạnh nói.







Thân hình anh ta nhoáng lên, biến hình thành bản thế, thành một con giao long dài hơn 50 mét. Lớp vảy đen nhánh dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng đen, quấn thành một đoàn, tựa như một ngọn núi nhỏ màu đen.







A Tuyết đứng một bên không nhịn được lắc lắc đầu, nói: “Tên đạo thể này thật sự chơi rất vui. Anh ta không biết bản thể của cậu chủ là giao long, trời sinh có tác dụng khiến các yêu thú khác kinh sợ. Các yêu thú cấp thấp khác ở dưới khí thế của cậu chủ, đến một nửa thực lực cũng không thể phát huy được. Trừ khi là loại yêu thú có được huyết mạch dị thú Hồng Hoang, hoặc là yêu thú đã ngưng tụ được Nguyên Đan siêu phẩm.”




Cô ta tiếp tục nhìn, vốn tưởng rằng tên yêu thú đang bay kia sẽ run lên bần bật dưới khí thế của Giao Đông Thanh, thậm chí sẽ từ trên không trung trực tiếp rơi xuống. Nhưng kết quả lại không như vậy, tốc độ của yêu thú bay kia lại còn nhanh thêm, giống như một viên sao băng đang rơi xuống.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.