Chương trước
Chương sau
“Anh nghĩ sao?” Liễu Mộc Thanh liếc mắt một cái, với ánh mắt chế giễu. Bất kể là hắn hay Humbrahma đều có địa vị cao ở quốc gia của mình, có thể so sánh với lãnh tụ tối cao, nhưng địa vị của Đường Tuấn thì kém xa. Đây là lý do tại sao anh ta mới dám đe dọa.



"He he. Kiếm Thánh con khỉ." Đường Tuấn nhẹ nhàng nói.



“Anh đang nói gì vậy?” Liễu Mộc Thanh trông rất sốc, anh không thể tin được những gì mình nghe.





Đường Tuấn liếc mắt nhìn Liễu Mộc Thanh, nói: "Anh ngay cả học trò của tôi cũng không thu phục được. Nói chuyện thì như cái thứ gì, vậy còn dám tự gọi mình là kiếm thánh. Tôi dám nói anh là kiếm thánh khốn kiếp, có sai không?"



Anh ta lại nhìn Humbrahma, nói: "Cho dù tôi giết anh, thì Ấn Độ sẽ làm gì được tôi?"







"Được rồi. Đúng là Đạo Thể, đúng cốt cách của người Việt Nam. Quật cường bất khuất." Phía dưới, vô số học viên Việt Nam kêu lên.



Nhưng đồng thời, trong lòng bọn họ cũng biết rằng có thể không tránh khỏi một trận chiến lớn. Đường Tuấn nói thế với Liễu Mộc Thanh và Humbrahma, tôi e rằng chỉ có một con đường đánh nhau cho đến cuối.



“Anh, anh.” Liễu Mộc Thanh chỉ tay vào Đường Tuấn, tức giận đến nỗi không biết nên nói gì.



“Humbhama, chúng ta cùng nhau giết tên nhóc này.” Liễu Mộc Thanh nghiêm nghị nói khi đã kìm nén cơn tức giận của mình.



“Được.” Humbrahma nói.



Hai người họ hợp lực, trong số mười người mạnh nhất châu Á, ngoài Đại thánh Giao thức, thì họ không sợ bất cứ ai.



"Chuyện đùa." Bọn họ chỉ là muốn động thủ, ai biết Đường Tuấn khẽ quát một tiếng, thế nhưng thật sự dẫn đầu đoàn đi động thủ.



Bàn tay Đường Tuấn mở ra, giống như một cái cối xay khổng lồ, ầm ầm đè xuống đỉnh đầu hai người. Tay kia vẫn để sau lưng, anh ta thế mà lại muốn dùng một tay đối kháng hai người liên thủ.





"Một tay liền muốn đối phó hai chúng ta, không phải quá không để chúng ta vào mắt hay sao.” Liễu Mộc Thanh anh đi giết anh ta, tôi sẽ ngăn một chưởng này.







HumBrahma nói xong, người phóng lên trời, muốn nhận một chưởng này của Đường Tuấn.







Liễu Mộc Thanh gật gật đầu. HumBrahma tinh thông thuật yoga cổ và muay Thái cổ, tố chất thân thể thập phần mạnh mẽ, thể lực có thể so sánh với yêu thú. Trong mười vị đại kỳ thủ mạnh nhất, nếu chỉ luận sức mạnh thân thể, HumBrahma tuyệt đối có thể xếp thứ hai, xếp thứ nhất đương nhiên là Giao Thức Đại Thánh ở Biển Đông.







Phốc phốc.







Ai biết Liễu Mộc Thanh vừa mới lướt ra vài bước, chợt nghe được một thanh âm tựa như quả cầu da bành trướng bị chọc thủng vang lên ở phía sau.







Quay đầu lại nhìn lại, chỉ nhìn thoáng qua, Liễu Mộc Thanh liền ngây người.







Chỉ thấy thân thể vô cùng mạnh mẽ của HumBrahma va chạm với bàn tay Đường Tuấn, lại từng tấc từng tấc vỡ nát ra. Nó giống như là đậu phụ đập vào đá. Từ đỉnh đầu đến chân, ngay cả mười giây cũng không tới, vị thượng sư nước Ấn Độ này xương thịt đã bị đập nát thành tương.




Máu tươi giống như nước mưa rơi xuống, nhỏ xuống trên quần áo liễu Mộc Thanh. Nhưng Liễu Mộc Thanh ngay cả đi lau cũng không dám, cả người giống như đã mất đi hồn phách.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.