Lý Ngọc Mai cười nói: "Toàn bộ hiệp hội Y học cổ truyền đều là của anh ta, anh ta muốn làm bậy, ta cũng chỉ có thể nguyện ý làm theo”.
Khi nói chuyện, Lý Ngọc Mai giận dữ nói: "Lần trước ở Châu u không nói lời tạm biệt, lần này lại làm cho hiệp hội Y học cổ truyền tổn thất một khoản lớn việc làm ăn, làm cho nỗ lực của tôi đều uổng phí, anh định bồi thường cho tôi như thế nào đây?”
Lúc ấy sau khi Đường Tuấn đột nhiên mất tích, nếu không phải Tuyết Hầu và chủ tớ của Đường Tuấn vẫn còn liên lạc, Lý Ngọc Mai thiếu chút nữa đã sụp đổ.
Đường Tuấn cười một tiếng, nói: "Chuyện lần trước ở Châu u chờ sau này tôi sẽ giải thích với cô.”
Ánh mắt lóe lên, Đường Tuấn kiên quyết nói: "Về phần hợp tác với Lã Kiến Trung, chỉ cần tôi mở miệng, đừng nói là Lã Kiến Trung, cho dù là nhà họ Mã hay nhà họ Tào ở Phú Quốc, cũng sẽ tranh nhau hợp tác với chúng ta.”
Lý Ngọc Mai nghe vậy, không khỏi trợn tròn mắt khi nghe lời, lời này mà anh ta cũng thật sự dám nói ra
Vương Tấn Lợi lắc đầu, cười nói: "Nhà họ Mã ở đảo Phú Quốc là gia tộc lâu đời nhất, mà nhà họ Tào là siêu cấp gia tộc mới tấn công hai năm nay, luận thực lực tuy rằng không bằng nhà họ Mã, nhưng cũng chênh lệch không xa. Quan trọng hơn là, phía sau nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346284/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.