Với ánh mắt cảnh giới Thần Hải của anh ta, tất nhiên liếc mắt một cái thì sẽ nhìn ra trên người của bọn người Đường Tuấn không có một chút chân khí dao động. Tu vi thấp kém như vậy ngay cả học trò quét rác của Kiếm Môn cũng không sánh nổi, còn dám tới tham gia đánh giá.
"Thật là không biết tự lượng sức mình, loại người này cũng có mặt tham gia đánh giá."
"Đừng nói là Phùng Hưng sư huynh chỉ dùng một tay, cho dù dùng một ngón tay cũng có thể đè chết anh ta."
"Ông đây là cảnh giới Chân Khí sơ kỳ cũng không được thông qua, hai người này vừa nhìn là biết không luyện được chân khí, nếu như có thể thông qua tôi đập đầu chết trên tảng đá."
Những nam nữ tham gia đánh giá, khác, lộ bất kể là có được thông qua hay không, đều khinh thường mà nhìn bọn người Đường Tuấn, giống như đang xem một câu chuyện cười vậy.
Sắc mặt của Giang Hùng đỏ lên, cũng biết mình nhất thời lanh mồm lanh miệng nói sai rồi.
"Tôi nói như vậy chắc chắn hai người không phục, tôi cũng không ra tay, chỉ đứng đấy thôi, hai người cứ dốc hết toàn bộ sức mạnh mà ra tay với tôi. Điều kiện giống như bọn họ, nếu như có thể khiến tôi lùi bước, bất kể là lùi bao nhiêu, tôi cũng có thể phá lệ cho hai người vào Kiếm Môn." Phùng Hưng hai tay chắp sau lưng, ngạo nghễ nói, nhìn có vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346272/chuong-1512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.