Chương trước
Chương sau
Khóe miệng Thánh Quang Chi Tử ngậm ý cười nhìn Đường Tuấn, giống như đang chờ anh quỳ xuống tôn thờ mình.



Sắc mặt Đường Tuấn trầm xuống, từng hồi tiếng sấm vang lên ầm ầm trong thức hải. Tiếng sấm mang theo một cỗ uy nghiêm lẫm liệt.



Giọng nói mang theo sự mê hoặc của Thánh Quang Chi Tử lập tức bị tiêu diệt. Một tiếng hừ lạnh phát ra từ lỗ mũi của Thánh Quang Chi Tử, lúc này sự phản kích đột ngột của Đường Tuấn khiến anh ta chịu chút thương nhẹ.





"Đạo pháp phương Đông." Thánh Quang Chi Tử nhìn Đường Tuấn: "Không nghĩ tới Adam cậu vậy mà thu được một tên đầy tớ mạnh như thế, xem ra chuyện lần trước đã để cậu rút ra được kinh nghiệm."



Adam nhìn sắc mặt của Thánh Quang Chi Tử, lập tức liền hiểu được vừa rồi xảy ra chuyện gì, giễu cợt nói: “Không phải anh được mệnh danh là đại diện ánh sáng sao? Thế anh có bản lĩnh khiến anh ta tín ngưỡng ánh sáng không?”



Nét mặt của Thánh Quang Chi Tử có phần khó coi, nói: “Tên đầy tớ này của cậu dám chống đối lại ánh sáng, xem ra là tôi quá nhân từ rồi. Có điều tôi vẫn còn những việc khác, tạm thời không so đo với cậu, đợi sau khi tôi xử lý xong sẽ để cậu cảm nhận sức mạnh của ánh sáng thôi.”







Nói xong, Thánh Quang Chi Tử lại nhìn Đường Tuấn lần nữa, sau đó liền quay người rời đi.



“Anh cứ để anh ta đi như thế à?” Adam có chút không dám tin nhìn Thánh Quang Chi Tử.



Đường Tuấn không giải thích nhiều.



Tu vi của Thánh Quang Chi Tử đã đạt đến cấp chín rồi, lại cộng thêm dị năng ánh sáng đặc biệt, anh ta có thực lực của đỉnh cấp chín. Tuy rằng mạnh nhưng còn kém xa mới là đối thủ của Đường Tuấn.



Có điều Đường Tuấn có chút hứng thú với Thánh Quang Chi Tử, cho nên tạm thời tha cho anh ta.







Lần xung đột này của Thánh Quang Chi Tử với Đường Tuấn đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, càng huống hồ giao chiến tinh thần hết sức bí mật, tuy rằng dị năng giả có mặt ở đây nhiều nhưng cũng chẳng có mấy người có thể phát hiện ra. Nhưng cuối cùng vẫn có người chú ý tới nơi này. Trong phòng giám sát của trang viên Balde, Vương Khải nhìn chằm chằm Đường Tuấn trên màn hình, trong mắt lộ ra hận ý nồng đậm: "Vậy mà lại là anh."



Lồng ngực của anh ta vẫn còn hơi đau nhức.



Đó là nơi bị Đường Tuấn đánh bị thương trên núi Yên Tử lần trước.





"Lần này tôi sẽ khiến anh đến được mà không về được."







Vương Khải bước ra khỏi phòng giám sát, một hồi liền đi tới chỗ một căn phòng bí mật của trong trang viên Blade, trong phòng có ba người ngồi, lần lượt là Ma Tước, Crimson Blade và cả Eve.







"Lão đại, Tên hậu thiên Đạo Thể của Việt Nam kia tới rồi." Vương Khải nói.







Đầu mày của Crimson Blade nhíu lại: 'Cậu xác định sao?"







"Vâng." Vương Khải nói: "Lần trước em tới núi Yên Tử, vốn dĩ muốn thừa dịp lão đạo kia độ kiếp trọng thương, mang thân thể của lão ta về, chính là anh ta cản trở bên trong khiến cho việc sắp thành lại hỏng."







"Là người ở cùng với Adam sao?" Eve bỗng hỏi.







"Cô từng gặp cậu ta rồi à?" Crimson Blade nhìn về phía Eve.




Eve gật đầu nói: "Từng giao đấu rồi. Thực lực đại khái là đỉnh cấp chín, mạnh hơn tôi không ít. Lần này tôi tới tìm ông hợp tác chính là hy vọng các ông có thể giúp tôi đoạt được tranh cử thánh địa của gia tộc Billy, chỉ cần tôi có thể đột phá cấp chín là có thể giết chết anh ta."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.