"Thạch ma nữ, hóa ra cô ở chỗ này thật. Ha ha ha.” Câu nói ấy vừa chấm dứt, toàn bộ hang động liền rung lên thật mạnh.
Đường Tuấn và người đàn ông lùn đang vội vã chạy tới Rãnh băng. Người đàn ông đó tên là Ô Đạo Nhân, bởi vì trêu ghẹo một phó cung chủ của Hàn Cung mới bị nhốt vào Băng Tuyết Quốc Độ.
"Phần lớn những người bị nhốt vào Băng Tuyết Quốc Độ, chỉ cần không phát điên thì đều có thể tu luyện lên một tầng cao hơn. Cái nơi quái đản này, không liều mạng tu luyện thì không sống nổi đâu.” Giọng nói của Ô Đạo Nhân xen lẫn chua xót: "Lúc ở bên ngoài, tôi cũng không nghĩ tới lại có một ngày mình đạt tới Cực Cảnh. Nhưng nếu được lựa chọn, tôi vẫn muốn võ đạo của mình trì trệ không tiến nhưng lại được tự do ở bên ngoài. Tôi đã không nhìn thấy bầu trời bên ngoài một thời gian dài rồi.”
Mặc kệ lời nói của Ô Đạo Nhân là thật hay giả, Đường Tuấn đều cảm thấy xúc động. Trên con đường tu luyện, những người như giống như Chu Hoa Kiện, Tôn Như Ngọc và Lâm Thanh Thiên rất nhiều. Vì tu luyện mà không màng tất cả, cũng sẵn sàng buông tha tất cả. Nhưng cũng có vài người đến tận khi tu luyện thành công rồi, mới phát hiện rất nhiều thứ càng quan trọng hơn việc tu luyện, ví dụ như tự do.
"Nếu được thì mình sẽ đưa toàn bộ người trong Băng Tuyết Quốc Độ ra ngoài. Mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346158/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.