"Lạc Quách Thiên dựa vào đâu mà đòi xử phạt tôi? Người có tội là Chứa Chan mới phải.” Đường Tuấn nói.
"Hừ. Hạng ngu muội ngoan cố, tôi không muốn phải nói thêm với cậu.” Trên mặt Lâm Thanh Thiên càng lạnh lùng.
"Bày trận."
Lâm Thanh Thiên quát khẽ, cả Hàn Cung phát ra tiếng vang ầm ầm như có động đất. Hơn mười tia sáng từ Hàn Cung bắn ra, sau đó đồng loạt chui vào trong cơ thể Lâm Thanh Thiên. Mỗi một luồng khí tức xuyên qua lại giúp khí tức của Lâm Thanh Thiên mạnh thêm một phần, khi luồng khí tức cuối cùng hòa tan vào cơ thể bà ta thì cũng là lúc khí tức của cá nhân Lâm Thanh Thiên đã đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi. Có lẽ dù Tôn Như Ngọc có tái sinh cũng không mạnh đến như vậy.
Một hạt châu hình tròn xám xịt dần dần ngưng tụ ngay trên đỉnh đầu Lâm Thanh Thiên, bà ta kết nối với trận pháp của Hàn Cung, để tu vi của mình trong thời gian ngắn vượt qua Cực Cảnh, đạt tới Nguyên Đan!
"Loại lực lượng này." Bàn tay Lâm Thanh Thiên nắm chặt, cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trong thân thể đang chảy cuồn cuộn liền mơ màng. Đây là lực lượng bà ta vẫn luôn tha thiết ước mơ, đáng lẽ sau khi bà ta và Tôn Như Ngọc hoàn thành giáo hẹn cũng có thể nắm giữ loại lực lượng này. Tôn Như Ngọc đã cho bà ta một nửa quả Tiên Hàn, nếu được ăn nốt nửa quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346152/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.