Ông ấy thở dài nói: "Nhưng cậu tìm nhầm người rồi. Muốn hỏi tin tức của Hàn Cung thì cậu phải đi tìm Nghịch Luân. Có thể nói bọn họ là nơi thu thập tin tức của các giáo phái và gia tộc khắp Việt Nam đầy đủ nhất.”
"Vâng, tôi sẽ lập tức đi Nghịch Luân.” Giọng điệu Đường Tuấn có vẻ khá sốt ruột. Anh từng đồng ý với Thẩm Dũng rằng sẽ bảo vệ Thẩm Ngọc Nhu cả đời bình an. Nếu Thẩm Ngọc Nhu xảy ra chuyện gì, anh sẽ áy náy suốt đời.
"Tôi đi cùng anh." Bỗng nhiên Hoàng Phủ Ngọc cất lời, giọng nói kiên định.
"Có tôi đi cùng, ít nhiều gì Nghịch Luân cũng phải nể mặt nhà Hoàng Phủ vài phần."
"Hả?" Đường Tuấn có chút do dự.
Đây là lần đầu tiên anh đi Nghịch Luân sau chuyến đi Kon Tum, Long Vương lại biết Phục Ma Ngọc Trụ ở trên người anh, nhỡ ông ấy làm ra chuyện gì nhằm vào anh, anh sợ Hoàng Phủ Ngọc sẽ bị liên lụy.
"Ôi, đã như vậy thì tôi đi cùng hai người vậy. Nhắc tới thì cũng đã lâu tôi không gặp mấy lão già kia rồi, cũng không biết họ đã chết chưa?” Ông cụ Hoa lên tiếng.
"Vâng, có ông Hoa đi cùng bọn chúng thì tôi cũng yên tâm. Hình như gần đây Nghịch Luân đã xảy ra một số chuyện nên khá loạn, không an toàn lắm.” Ông cụ nhà Hoàng Phủ cũng nói.
"Vậy được rồi." Đường Tuấn cũng không tiện từ chối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346118/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.