Đường Tuấn cũng không hề ngăn cản mà đi theo Tạ Hoàng Đồng.
Chờ bóng lưng của hai người dần dần biến mất ở trên con đường lên núi, sắc mặt Tề Minh Đăng, Chương Chí Toàn và đám người ở đây mới dần trở lại bình thường.
Tề Minh Đăng lấy lại tinh thần ngồi dậy từ trên mặt đất. Vẻ mặt anh ta vô cùng khó coi, ảm đạm đến mức dường như muốn nhỏ ra nước. Tề Minh Đăng nặng nề hít thở mấy hơi, sau đó mới cười lạnh nói.
“Cho dù anh ta thực sự có tiên thuật lôi pháp thì đã làm sao? Không phải cũng không dám giết tôi à. Cướp đoạt vận khí của nhà họ Tề chúng tôi sao? Thật vớ vẩn! Sản nghiệp trên danh nghĩa nhà họ Tề bọn tôi phong phú, đa dạng, tài sản lên đến cả tỷ, đâu phải chỉ bằng một câu nói của anh ta mà có thể dễ dàng bị cướp đoạt! Vận khí cái chó má gì chứ!”
Tề Minh Đăng tức giận tuôn ra một tràng, dường như muốn dùng phương thức này để cân bằng tâm lý khó chịu lúc bây giờ.
Chương Chí Toàn chỉ im lặng không nói gì cả, nếu là bình thường anh ta chắc chắn sẽ chạy lại xun xoe nịnh hót một hồi. Thế nhưng bây giờ anh ta lại không dám, thiên sư trên núi Yên Tử nghe nói ngoài khả năng sử dụng lôi pháp trấn áp tà ma, tương truyền bọn họ còn biết cả phong thủy khí vận nữa. Không ít quan chức tai to mặt lớn, ông nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346027/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.