Đó là một nơi quanh năm bị sương mù bao phủ, mà lúc này bên trong đó truyền ra từng đợt dao động mạnh mẽ giống như sấm rền khiến lòng người run sợ. Sâu bên trong lớp sương mù chính là cánh cửa ngàn năm trước lão tổ Vu Môn đã đóng lại, bây giờ đang bị rất nhiều cao thủ Vu Môn hợp sức đánh tới yếu ớt, có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.
Ở trên những ngọn núi bao quanh màn sương mù đều có những Thần Cảnh đang chờ đợi.
Năm sáu mươi Thần Cảnh của các thế gia ẩn cư chiếm mấy đỉnh núi. Trong đó có một đỉnh núi là ít người nhất, chỉ có mười mấy người, nhưng trên người mỗi người đều phát ra hơi thở khủng khiếp hơn Thần Cảnh bình thường. Những người này đều là Thiên Nhân Thần Cảnh, cảnh giới hiểu được quy luật của trời đất!
Đứng đầu mười mấy người này là một người đàn ông trung niên, dáng người ông ta đĩnh đạc chắp hai tay sau lưng, hơi thở có khi trầm như núi, có khi lại khiến người ta cảm thấy lạnh thấu xương, cảm giác như ông ta là thần nắm giữ mạng người trong tay. Phía sau ông ta là đại diện của mười mấy thế gia ẩn cư, những người này cũng là Thiên Nhân Thần Cảnh, đáng tiếc ở trước mặt người trung niên kia thì đều thấp hơn một chút, nhưng họ lại không hề cảm thấy khó chịu về điều đó.
Bởi vì người đàn ông trung niên kia tên là Vu Khải Công, là em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345970/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.