Đường Tuấn cười nói: "Tôi không đến từ thế gia và tông môn nào."
"Ồ. Vậy à, nếu cậu Đường không muốn nói thì tôi bèn không hỏi." Lỗ Duy Minh híp mắt nói.
Trong lòng ông ta thầm nghĩ: ‘Xem ra thằng quỷ này chắc hẳn không đến từ những đại thế gia hoặc môn phái đó, nếu không đã mang bối cảnh ra để khoe khoang từ lâu. Hoặc là cậu ta biết thế gia hoặc tông môn sau lưng cậu ta thua kém nhà họ Lỗ ở Thanh Châu mình nên ngại nói ra. Nhưng mà như vậy cũng tốt, đợi lát nữa mình cũng không cần kiêng dè gì.’
“Cô Mộc, nếu không chờ đến sau khi hành trình trên biển này kết thúc, cô hãy đi theo tôi đi." Lỗ Bảo Lâm nghe Đường Tuấn nói vậy, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hãnh diện, nói: "Mặc dù nhà họ Lỗ ở Thanh Châu tôi không phải là đại thế gia gì, nhưng dù sao cũng mạnh hơn mấy phần so với những thế gia không kể ra ngoài được. Có nhà họ Lỗ tôi che chở, không có người nào dám ức hiếp cô. Hơn nữa nếu lần này tôi có thể đạt được cơ duyên trong bí cảnh, tương lai của nhà họ Lỗ ở Thanh Châu tôi nhất định rất sáng sủa rực rỡ. Mặc dù bây giờ tôi so ra kém vị Hậu Thiên Đạo Thể Đường Tuấn ấy, nhưng chuyện tương lai ai cũng không nói chắc được, nói không chừng tôi sẽ vượt qua anh ta thì sao."
Nói xong, anh ta còn cố ý khinh bỉ nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345936/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.