Chương trước
Chương sau
Ban đầu khi Ban Cơ chém một nhát kiếm trên không thì Đường Tuấn còn có thể chống đỡ. Nhưng lúc đối mặt với một trận mưa kiếm ngập trời, anh lại không dám chống đỡ. Kiếm càng nhỏ càng dễ dàng vô tình làm người ta bị thương. Đường Tuấn tung một cú đấm ra, trên không trung đột nhiên xuất hiện một vệt trắng. Không khí bị nén lại phá vỡ trận mưa kiếm đang bắn tới, mở ra một lối thoát trong cơn mưa kiếm.



“Đường Tuấn, cậu trúng kế rồi!”





Thấy cơn mưa kiếm bị phá vỡ, Ban Cơ không tức giận mà ngược lại bật cười, khẽ quát lên: “Thu!”



Cơn mưa kiếm rợp trời vốn đang bắn trên không trung đột nhiên nối lại thành một tấm lưới phía sau Đường Tuấn, kiếm khí chằng chịt chụp về phía anh. Tuy bề mặt tấm lưới này trông giống như được tạo thành từ nước mưa, nhưng thật ra lại chính là kiếm khí! Ban Cơ dùng cơn mưa kiếm rợp trời để che mắt vì để có thể tạo thành tấm lưới bằng kiếm khí này, muốn làm cho Đường Tuấn không kịp trở tay, đánh lén từ phía sau.







Đây mới là sát chiêu thật sự của Ban Cơ.



Đầu tiên là hô mưa thành kiếm, sau đó lại đan thành lưới kiếm. Hai kỹ năng này đã thể hiện được tối đa thực lực của Ban Cơ, cho dù Thiên Nhân Thần Cảnh cũng đều phải ôm hận mà chết. Vẻ mặt của cậu Long dưới gác mái cũng trở nên căng thẳng, hai chiêu này đã có thể khiến anh ta bị thương nặng, thậm chí còn bị giết chết.



Trong thoáng chốc, Đường Tuấn hoàn toàn rơi vào tình huống bị động và nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chiếc lưới kiếm khí này cắt nát.



“Thật đáng sợ!”



Mặc dù hai người Đường Tuấn và Ban Cơ chỉ mới ra tay được một lúc, nhưng dưới gác mái bên dưới, cho dù là đám tông sư Chân Khí Cảnh hay Thiên Nhân Thần Cảnh kia thì trong đầu đều xuất hiện suy nghĩ này. Rõ ràng hai người họ đã vượt xa cảnh giới Thần Hải, hiểu biết về nguyên khí trời đất cũng hơn hẳn so với cường giả cùng cảnh giới.



“Cách thức Ban Cơ điều động nguyên khí trời đất, quả thật đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa. Ngưng mưa thành kiếm, tạo nên lưới kiếm, nước mưa đầy trời này cũng trở thành những vũ khí sắc bén trong tay ông ta! Hậu Thiên Đạo Thể gặp khó khăn rồi, e rằng chỉ có thể lấy thân mình đỡ chiêu này thôi.” Trong gác mái, mấy vị tông sư Chân Khí Cảnh ngẩng đầu quan sát trận chiến trên đầu rồi đưa ra đánh giá.







Mọi người lần lượt gật đầu, Hư Thiên Quang lại cười giễu cợt: “Tuy thể phách của Hậu Thiên Đạo thể rất cường đại, nhưng sau khi đạt tới Thần Hải thì ưu thế này đã trở nên suy yếu rất nhiều, không còn bất khả chiến bại như các cường giả cùng cảnh giới chân chính khác. Nói không chừng tên họ Đường kia sẽ bị cắt thành trăm mảnh dưới chiếc lưới này của Ban Cơ, chết chắc rồi!”







Hư Thiên Quang vừa thốt ra lời này, rất nhiều người bỗng trở nên im lặng. Mặc dù họ vẫn chưa đạt tới Thần Cảnh, nhưng mỗi người đều là tông sư già đời, cũng hiểu biết rất nhiều những chiêu thức của Thiên Nhân Thần Cảnh. Những lời Hư Thiên Quang vừa nói không phải không có lý.







Mà đám tông sư trẻ tuổi đi theo trưởng bối đến đây thì càng xem càng cảm thấy đầu váng mắt hoa.







“Thần Cảnh và tông sư chỉ hơn nhau một cảnh giới, sao lại chênh lệch lớn như vậy?”







“Nghe nói một mình Hậu Thiên Đạo Thể đã giết hơn hai mươi cao thủ trẻ tuổi của thế gia ẩn cư ở Trảm Mã Đài. Ban đầu tôi còn không tin, bây giờ xem ra tin đồn đó là thật. Hôm nay anh ta sẽ thật sự phải chết ở đây sao?”







“Khi nào thì tôi mới có thể đạt tới cảnh giới này?” Cũng có mấy vị tông sư trẻ tuổi ngập tràn ngưỡng mộ, chỉ ước gì mình lập tức có thể đạt tới Thần Hải Cảnh, cảm nhận sự cường đại của cảnh giới đó.










Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.